Phân tích bức tranh tứ bình trong bài Việt Bắc | Văn mẫu 12

tài liệu hướng dẫn phân tích hình tượng tứ tuyệt trong bài thơ Việt Nam do bạn đọc biên soạn, tài liệu gồm những gợi ý chi tiết giúp các bạn phân tích đề, lập dàn ý và tham khảo một số bài văn mẫu hay phân tích từ hình ảnh thiên nhiên đến bài văn về miền bắc việt nam của huu.

để tham khảo ngay bây giờ …

hướng dẫn phân tích vẻ tự nhiên của binh viet bac

title: phân tích hình ảnh thiên nhiên trong bài thơ việt bắc của sang huu.

1. phân tích chủ đề

– Yêu cầu: phân tích hình ảnh thiên nhiên độc đáo được thể hiện trong bài thơ việt bắc.

– Phạm vi tài liệu, dẫn chứng: những câu thơ, từ ngữ, chi tiết tiêu biểu trong bài thơ Tơ huý của Việt Nam.

– phương pháp đối số chính: phân tích cú pháp.

2. hệ thống luận điểm

luận điểm 1 : hình ảnh thiên nhiên Việt Nam trong mùa đông ấm áp và êm đềm.

<3<3<3

& gt; & gt; & gt; Đọc thêm hướng dẫn cách viết bài tiếng Việt phần 2 (tác phẩm)

3. lập dàn ý chi tiết

a) mở đầu

– trình bày một số nét về tác giả bài thơ lục bát:

+ toan hu là một nhà thơ trữ tình chính trị lớn, thơ của ông luôn phản ánh những cuộc đấu tranh gian khổ nhưng cũng đầy thắng lợi của dân tộc.

+ “ viet bac ” là một bài thơ xuất sắc mang đậm yếu tố dân tộc, tổng kết cuộc kháng chiến hào hùng của dân tộc, đồng thời là sự trân trọng sâu sắc tình cảm cách mạng.

– dẫn đến vấn đề: hình tượng tứ tuyệt trong thơ Việt Nam

<3

b) phần thân

* mô tả chung về bài thơ

– hoàn cảnh sáng tác:

+ Tháng 10 năm 1954, sau chiến thắng của Điện Biên Phủ, các cơ quan trung ương của đảng và chính phủ từ Việt Nam trở về Hà Nội.

+ Nhân sự kiện lịch sử đó, cụ đã viết một bài thơ bằng tiếng Việt để ghi lại không khí đau buồn của những người ở lại.

– giá trị nội dung: đoạn thơ khẳng định lòng thủy chung son sắt, nghĩa tình uống nước nhớ nguồn của người cán bộ cách mạng đối với thủ đô kháng chiến, quê hương cách mạng và dân tộc Việt Nam.

* luận điểm 1 : hình ảnh mùa đông ấm áp và êm đềm.

– khung cảnh tự nhiên:

+ “rừng xanh”, “hoa chuối đỏ tươi”

– & gt; màu xanh ngút ngàn của núi rừng được điểm xuyết bởi những bông hoa chuối đỏ tươi như những ngọn đuốc rực sáng xua tan đi cái lạnh lẽo, hiu quạnh của núi rừng, thắp lên ngọn lửa ấm, mang đến ánh sáng ấm áp cho nơi đây.

– hình ảnh con người:

+ “mặt trời đèo cao ánh dao”: ánh sáng mặt trời phản chiếu trên lưỡi dao tạo nên vẻ đẹp lấp lánh.

– & gt; Trước thiên nhiên núi rừng bao la, con người càng trở nên hùng vĩ, hùng vĩ với các hoạt động du canh, du cư. thiên nhiên dường như đang phản ứng để làm nổi bật hình ảnh của con người.

* luận điểm 2 : hình ảnh mùa xuân tươi sáng và rực rỡ.

– khung cảnh tự nhiên:

+ “bạch mai” – màu trắng của hoa mai đặc trưng của núi rừng Tây Bắc vào mùa xuân.

– & gt; màu trắng ấy soi sáng cả khu rừng, làm tươi mát tâm hồn con người.

– con người:

+ “đan mũ”, “nắn từng sợi”

– & gt; Đôi bàn tay khéo léo, tài hoa, nhanh nhẹn, cẩn thận, tỉ mẩn trong từng sản phẩm của công việc.

= & gt; người lao động hiện lên với vẻ đẹp của tài năng, sự khéo léo và cần cù, vẻ đẹp của tài năng, sự tinh thông nhưng cũng rất giản dị.

* luận điểm 3 : bức ảnh mùa hè nhộn nhịp, náo nhiệt.

– khung cảnh tự nhiên:

+ “rừng hổ phách vàng”

– & gt; màu vàng rực rỡ của thiên nhiên như chuyển mình đột ngột qua từ “đổ” xen lẫn tiếng ve kêu làm cho cảnh vật càng thêm sinh động, xúc động và tưng bừng.

+ “tiếng ve kêu vào rừng đổ vàng” gợi nhiều suy nghĩ:

    ul>

    – hình ảnh con người:

    + “chị lỡ hái măng một mình”

    – & gt; con người còn thanh bần, tuy xuất hiện một mình nhưng không gợi lên cảm giác buồn bã, cô đơn, bởi con người đang hòa hợp với thiên nhiên đang ở trạng thái chín muồi và tươi đẹp nhất.

    = & gt; vẻ đẹp của sự cần cù, chịu thương chịu khó của người dân nơi đây.

    * luận điểm 4 : hình ảnh mùa thu dịu dàng và ngọt ngào.

    – cảnh:

    + “vầng trăng thanh bình”: ánh trăng mềm mại, huyền ảo gợi không khí thanh bình, êm ả

    – & gt; Ánh sáng của “hòa bình”, niềm vui và tự do tỏa sáng trên núi rừng Việt Nam.

    – hình ảnh con người:

    + “tiếng hát tình yêu chung thủy” – & gt; người vẫn say mê tiếng hát, mộc mạc, chân chất.

    = & gt; hình ảnh con người được khai thác thông qua hình thức sinh hoạt văn hóa đặc trưng của dân tộc Việt Nam là hát giao duyên, đó là khúc hát ân tình, thủy chung.

    = & gt; sự đan xen giữa cảnh và người trong tranh theo từng mùa đã thể hiện được vẻ đẹp tâm hồn của con người nơi đây.

    * nghệ thuật độc đáo

    – dạng âm tiết dân tộc

    – sử dụng các biện pháp đối phó trong văn học dân gian

    – ngôn ngữ đơn giản

    – hình ảnh thơ gần gũi mà tinh tế.

    – giọng thơ nghiêm túc, giàu nhạc tính.

    c) kết luận

    – khái quát lại vẻ đẹp của hình ảnh Việt Bắc.

    – bày tỏ cảm xúc chung của bạn về hình ảnh đó.

    4. bản đồ tinh thần phân tích hình tứ bình việt bắc

    & gt; & gt; & gt; tham khảo: lược đồ phân tích thơ việt nam bac (a huu)

    5. kiến thức sâu rộng

    tứ bình là bộ bốn bức tranh, được treo liền nhau, thường vẽ cảnh đánh cá, đốn củi, cày ruộng, đọc sách hoặc xuân, hạ, thu, đông.

    – trong bài thơ viet bac g, hình ảnh tứ bình là những nét vẽ mà tác giả đã phác họa lên cảnh vật và con người nơi đây với bốn mùa xuân, hạ, thu, với những hình ảnh đặc trưng của việt bắc, nhờ phong cách bắc việt.

    một số bài viết hay để tham khảo phân tích hình ảnh bộ tứ Việt

    phân tích hình ảnh bộ tứ quý số 1 Việt Bắc:

    nói đến viet bac là nói đến cội nguồn của cách mạng, nói đến vùng đất trung du nghèo khổ nhưng đầy đau thương, nơi đã in hằn bao kỷ niệm của một thời kỳ cách mạng gian khổ nhưng hào hùng. khi xa nhau làm sao không khắc khoải, khắc khoải? lo lắng? và như thế, sợi nhớ, sợi tình đan xen như cái gọi là “ta – ta” của đôi lứa yêu nhau. như chính tác giả trữ tình đã từng viết “khi ta ở lại chỉ là chốn ở / khi ta ra đi thì đất trời trở thành tâm hồn”. Đúng! viet bac đã chuyển hóa tâm hồn đầy tình yêu vào những vần thơ của tình bạn bằng những lời như tiếng nhạc ngân nga cùng khung cảnh với con người đầy ắp những kỉ niệm khó quên.

    “Tôi sẽ quay lại, bạn nhớ tôi

    Khi tôi trở lại, tôi nhớ những bông hoa với bạn

    rừng xanh tươi với hoa chuối đỏ tươi

    đèo cao dưới nắng với con dao trong thắt lưng

    vào ngày xuân, khu rừng sẽ nở trắng

    hãy nhớ đến người đan nón và chuốt từng sợi chỉ

    Tôi đã gọi rừng đổ vàng

    thiếu chị hái măng một mình

    mặt trăng trong rừng mùa thu tỏa sáng hòa bình

    hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy của ai đó “

    tou là một nhà thơ trữ tình chính trị, thơ ông thể hiện tình cảm cách mạng thật nhẹ nhàng nhưng cũng thật sâu lắng. viet bac là đỉnh cao của thơ ca nói riêng và của thơ ca kháng chiến chống Pháp nói chung. bài thơ được viết vào tháng 10 năm 1954 khi Bác Hồ chính phủ, trung ương đảng và cán bộ kháng chiến rời “thủ đô gió ngàn” trở về “thủ đô hoa vàng nắng ba đình.” cả bài thơ là nỗi nhớ da diết trải qua những năm tháng ở chiến khu Việt Bắc tuy rất khắc nghiệt nhưng vui tươi, hào hùng. nhưng có lẽ ấn tượng sâu sắc nhất mà nó để lại trong bài ca dao việt nam có lẽ là câu thơ nói về hình ảnh tứ bình với bốn mùa xuân – hạ – thu – đông.

    Mở đầu khổ thơ có hai câu thơ giới thiệu nội dung bao hàm cảm xúc chung của đoạn thơ:

    “Tôi sẽ quay lại, bạn nhớ tôi

    Khi tôi trở lại, tôi nhớ những bông hoa với bạn “

    Câu thơ đầu tiên sử dụng câu hỏi tu từ “anh có nhớ em không?” câu thơ thứ hai tự đáp tiếng ám chỉ “ta” được lặp lại bốn lần với âm “a” làm âm mở đầu, khiến âm hưởng của câu thơ say mê tận hưởng quãng đường dài. bức tranh đã khuất không chỉ gợi lại những tháng ngày gian khổ “cùng bát cơm chung nửa chăn”, mà còn gợi lại vẻ đẹp mỹ miều của “hoa và người”. Ở đây, những loài hoa tượng trưng cho vẻ đẹp thiên nhiên Việt Nam, những con người Việt Nam trong chiếc áo chàm nghèo nhưng giàu lòng nhân ái. hoa và người hòa quyện vào nhau trong vẻ đẹp hài hòa, đằm thắm tạo nên nét riêng của vùng đất này. chính điều đó đã tạo nên cấu trúc độc đáo cho bài thơ. trong bốn cặp lục bát còn lại, câu sáu là nhớ hoa, nhớ cảnh, câu tám là nhớ người. cảnh và người trong mỗi câu đều có sắc thái và đặc điểm riêng rất hấp dẫn.

    Khi nghĩ đến mùa đông, chúng ta thường nghĩ đến cái lạnh thấu xương, cái buồn của những ngày mưa gió, cái buồn của tiết trời u ám. nhưng đến với viet bac trong thơ của to huu thì lạ. mùa đông ấm một cách đáng ngạc nhiên:

    rừng xanh tươi với hoa chuối đỏ tươi

    đèo cao dưới nắng với con dao trong thắt lưng

    điểm xuyết trên nền xanh ngút ngàn của rừng cây là màu hoa chuối đỏ tươi khoe sắc dưới nắng. Nhìn từ xa, bông hoa như những ngọn đuốc được thắp sáng rực rỡ, tạo nên hình ảnh với những đường nét màu sắc tương phản, hài hòa vừa cổ điển vừa hiện đại. màu “đỏ tươi” – màu ấm áp của hoa chuối nổi lên giữa màu xanh ngút ngàn của núi rừng làm cho thiên nhiên miền bắc tươi sáng, ấm áp và như có một sức sống tiềm ẩn xua tan đi cái lạnh giá hoang vu. núi và rừng. câu thơ gợi cho ta liên tưởng đến màu đỏ của hoa lựu trong thơ của nguyễn trai:

    thạch lựu vẫn còn màu đỏ

    bông hồng bền bỉ đã tỏa hương thơm

    Từ sự liên tưởng đó, ta thấy mùa đông trong bài thơ còn lan tỏa hơi ấm của mùa hạ chứ không còn là cái lạnh giá hoang dại bởi sắc đỏ của hoa chuối cũng như đâm chồi nảy lộc giữa màu xanh của núi rừng.

    > p >

    Hiện ra với vẻ rực rỡ của hoa chuối là người dân chiến khu lên nương làm rẫy để sản xuất nhiều lúa, khoai cung cấp cho sức đề kháng “đèo cao, nắng chiếu thắt lưng”. đối diện với thiên nhiên bao la, con người dường như càng trở nên hùng vĩ. ở đây nhà thơ không tượng trưng cho khuôn mặt, mà thu vào ánh hào quang rực rỡ nhất. đó là tia nắng le lói trên chiếc lá rừng ngang hông cô. ở đây câu thơ vừa mang ngôn ngữ của thi ca nhưng cũng là ngôn ngữ của nhiếp ảnh. người đàn ông như một tiêu điểm của ánh sáng. người đó cũng xuất hiện ở vị trí đẹp nhất: “bước cao”. con người đang chiếm giữ đỉnh cao của tự do chiếm lĩnh núi rừng “núi rừng là của ta / Trời xanh đây là của ta”. Đây là tư thế thống lĩnh hiên ngang, kiêu hãnh: Giữa núi rừng, giữa trời cao bao la rừng xanh, con người ấy đã trở thành linh hồn của hình ảnh mùa đông Việt Bắc.

    mùa đông đang đến và mùa xuân sắp đến. Khi nghĩ đến mùa xuân, chúng ta nghĩ ngay đến sức sống mới của cỏ cây, hoa lá trăm loài bừng tỉnh sau một mùa đông dài. Đây là mùa xuân Việt Bắc:

    vào ngày xuân, khu rừng sẽ nở trắng

    hãy nhớ đến người đan nón và chuốt từng sợi chỉ

    bao trùm lên cảnh sắc mùa xuân là màu trắng tinh khôi, thuần khiết của hoa mơ nở khắp rừng: “ngày xuân hoa mơ nở rừng”. cụm từ “trắng rừng” được viết ngược và từ “trắng” được dùng như một động từ để nhấn mạnh màu trắng dường như lấn át hết màu xanh của lá và làm bừng sáng cả khu rừng. hoa mai. động từ “nở hoa” làm cho sức sống mùa xuân lan tỏa và tràn trề sức sống. Nó không phải là lần đầu tiên mà huu viết về màu trắng đó. Năm 1941, Việt Bắc cũng đón chú Hồ trong sắc hoa mai:

    ồ, buổi sáng mùa xuân này, mùa xuân năm bốn mốt

    mai nở trắng ven rừng

    bạn lại tắt tiếng chim hót

    lau sậy linh thiêng vui nhộn và ngớ ngẩn

    Mùa xuân trở nên tươi mát hơn bởi sự xuất hiện của hình ảnh con người với hoạt động “nắn nót từng sợi”. vẻ đẹp tự nhiên trong công việc hàng ngày. từ láy và hình ảnh thơ đã thể hiện bàn tay chăm chỉ của con người: cần cù, khéo léo, tài trí, tài hoa, nhanh nhẹn, cẩn thận, đó cũng là phẩm chất cần cù của người Việt Nam.

    mùa hè đến với tiếng ve rộn ràng, hình ảnh Việt Nam sống động hơn bao giờ hết:

    Tôi đã gọi rừng đổ vàng

    thiếu chị hái măng một mình

    lúc ve sầu cất tiếng hót cũng là lúc hổ phách rừng rực vàng. động từ “to pour” là một động từ mạnh mô tả sự đồng loạt ngả vàng của những bông hoa hổ phách vào đầu mùa hè. màu của cây phách đổ vàng xuống suối dường như chuyển nắng hè và tiếng hót của ve sầu vàng. Đây là bức tranh sơn mài hoài cổ, lung linh ánh đèn đủ màu và âm thanh rộn ràng. yếu tố tài hoa không chỉ miêu tả vẻ đẹp riêng của từng mùa mà còn miêu tả sự vận động thay đổi của thời gian và cảnh vật. Chỉ trong một câu thơ trên, chúng ta có thể thấy cả thời gian đều xoay chuyển một cách sống động: tiếng ve kêu báo hiệu mùa hè sắp đến, và cây hổ phách chuyển sang màu vàng tươi. đây là một biểu hiện độc đáo của chủ nghĩa dân tộc.

    Xuất hiện giữa thiên nhiên vàng son nhộn nhịp ấy là hình ảnh cô gái áo chàm cần mẫn hái măng rừng về cung cấp cho bộ đội kháng chiến: “nhớ chị em mình hái măng một mình”. hái măng một mình mà không gợi ấn tượng cô đơn như bóng dáng người phụ nữ miền núi trong thơ cổ; trái lại, nó rất trữ tình, thơ mộng, gần gũi và thân thương. hình ảnh thơ còn gợi lên vẻ đẹp không đau thương của người con gái. đằng sau đó là rất nhiều sự đồng cảm trân trọng của tác giả.

    rơi vào khung cảnh núi rừng chiến khu như được tắm mình trong ánh trăng xanh, trong sáng và mát dịu:

    “trăng rừng mùa thu tỏa sáng hòa bình

    hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy của ai đó “

    cả không gian bao la tràn ngập ánh trăng là ánh trăng của tự do hòa bình tỏa sáng niềm vui trên từng ngọn núi, trên từng bản làng, trên từng bản làng ở việt bắc. Tôi cũng đã gặp mùa thu trăng trong thơ bạn khi chúng ta còn ở chiến khu:

    trăng lọt qua cửa sổ hỏi thơ

    quân đội đang bận, chờ ngày sau

    chuông cửa đột ngột thức dậy

    tin thắng trận liên khu được báo về

    Không có chuông chiến thắng ở đây, nhưng bạn có thể nghe thấy tiếng hô. Đó là bài hát trong trẻo của các dân tộc thiểu số, một bài hát nhắc nhở họ về lòng trung thành và tình cảm. Đây cũng là bài hát của núi rừng việt bắc của tình yêu mười lăm năm gắn bó mặn nồng.

    có! bức tranh mùa thu ở việt bắc hoàn thành bức tranh núi rừng tuyệt đẹp và khép lại bài thơ bằng bài ca dao “ân tình thủy chung” gợi lên những rung động sâu sắc về tình yêu quê hương đất nước.

    Bằng những nét chấm phá giản dị, cổ điển và hiện đại, đoạn thơ trên của Tố Hu đã làm nổi bật hình ảnh cảnh và người suốt bốn mùa của chiến khu Việt Bắc. cảnh và người hòa quyện tô điểm cho nhau, làm cho bức tranh thân thuộc, sinh động và xúc động hơn. mọi thứ tan thành nỗi nhớ và say đắm lưu luyến hồn người họa mi về quê.

    xem thêm các bài văn mẫu lớp 12 hay:

    • phong cách nghệ thuật thơ phú
    • phân tích các bài thơ việt nam

    phân tích hình ảnh 4 ô vuông của mẫu số 2 Việt Bắc:

    tou huu là nhà thơ tiêu biểu của nền văn học Việt Nam hiện đại. ông là nhà thơ của tư tưởng cộng sản, nhà thơ lớn, thơ ông gắn liền với cách mạng. Ông cũng là người rất gắn bó với mọi người, vì vậy trong các tác phẩm của mình, ông luôn gần gũi với mọi người. Ông đã để lại một sự nghiệp văn học phong phú, giá trị với phong cách chính luận – trữ tình sâu sắc, đậm đà bản sắc dân tộc. tiêu biểu là bài viết viet bac g. Có thể nói, sự kết tinh của tác phẩm là lắng đọng trong mười câu thơ thể hiện nỗi nhớ nhung của người về đất với khung cảnh thiên nhiên và con người Việt Bắc hòa thành bức tranh tứ bình.

    “Tôi đã trở lại, bạn nhớ tôi

    Khi tôi trở lại, tôi nhớ những bông hoa với bạn

    rừng xanh tươi với hoa chuối đỏ tươi

    <3

    vào ngày xuân, khu rừng sẽ nở trắng

    hãy nhớ đến người đan nón và chuốt từng sợi chỉ

    Tôi đã gọi rừng đổ vàng

    thiếu chị hái măng một mình

    mặt trăng trong rừng mùa thu tỏa sáng hòa bình

    hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy của ai đó ”

    viet bac ban đầu được sáng tác vào tháng 10 năm 1954, ngay sau thắng lợi của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp, các cơ quan trung ương của Đảng và Chính phủ trở về thủ đô Việt Bắc, thủ đô hà nội tu hu cũng là một trong những cán bộ đã nhiều năm sống với quân việt bắc, nay đã rời chiến khu trở về. thơ viết trong cuộc chia tay đầy luyến tiếc ấy. Và có lẽ điều đẹp nhất của hoài niệm Việt Bắc là những ấn tượng không thể phai mờ về sự giao hòa của con người với cảnh đẹp núi rừng.

    “Tôi đã trở lại, bạn nhớ tôi

    Khi tôi trở lại, tôi nhớ những bông hoa với bạn ”

    Mở đầu bài thơ là một câu hỏi tu từ, nhưng hỏi chỉ là cái cớ để bày tỏ tình cảm, nhấn mạnh lòng mong mỏi của con người đối với thủ đô. hai câu đầu là câu hỏi đáp của tôi, tức là từ cán bộ kháng chiến trở ra mặt trận. Tôi hỏi anh ấy có nhớ tôi không. Những người cách mạng trở về miền Bắc, xin những người Việt Bắc bày tỏ tình cảm rằng dù ở nơi xa, dù xa nhưng tấm lòng vẫn gắn bó với Việt Bắc. các từ “ta” và “nhớ” được lặp đi lặp lại để thể hiện lòng trung thành. nỗi nhớ “hoa với người” hướng về thiên nhiên, núi rừng và con người Việt Bắc. “hoa” là kết tinh của hương vị, còn “người” là kết tinh của đời sống xã hội. xét cho cùng, “con người là bông hoa của đất”. hoa và người đặt cạnh nhau càng tôn lên vẻ đẹp của mỗi người, làm bừng sáng cả không gian núi rừng.

    Những câu thơ sau đây thể hiện cụ thể và chân thực vẻ đẹp bốn mùa của chiến khu. cảnh và người hòa quyện vào nhau. cứ câu thơ tả cảnh thì có câu thơ tả người. mỗi mùa có một vẻ đẹp riêng, tạo thành hình ảnh bộ tứ đủ ánh sáng, màu sắc và đường nét âm thanh tươi vui, ấm áp.

    “rừng xanh với hoa chuối đỏ tươi

    đèo cao dưới nắng với con dao trong thắt lưng ”

    đầu bức tranh tứ bình là cảnh mùa đông. Chúng ta luôn thắc mắc tại sao tác giả không miêu tả các mùa theo trình tự quy luật tự nhiên là xuân, hạ, thu, đông đến đông trước. Có lẽ vì thời điểm tác giả sáng tác bài thơ này là vào tháng 10 năm 1954, đó là thời điểm mùa đông, nên phong cảnh mùa đông Việt Nam đã tạo cảm hứng cho ông viết về mùa đông trước đó.

    nhớ đến mùa đông ở việt nam, tác giả nhớ không phải cái lạnh thấu xương, âm u lạnh lẽo mà là những ngày đông nắng chói chang. Màu xanh ngút ngàn của núi rừng Việt Bắc càng tô thêm màu đỏ tươi của hoa chuối. Hình ảnh “hoa chuối đỏ tươi”: hình ảnh đặc trưng của núi rừng Việt Nam vào mùa đông, nó như ngọn đuốc, ngọn lửa sáng soi hình ảnh mùa đông, xua tan đi cái lạnh lẽo của núi rừng. nơi đây. toàn bộ không gian cảm thấy ấm áp. tô điểm cho vẻ đẹp mùa đông đặc trưng của miền bắc việt nam. đằng sau hình ảnh khắc khoải ấy là hình ảnh người nông dân cần mẫn trèo đèo cao làm ruộng. hình ảnh khỏe mạnh của người lao động như tươi sáng hơn. Bằng nghệ thuật đảo ngữ, ông không dùng “mặt trời” làm danh từ mà dùng “mặt trời” – một động từ, để làm cho hình ảnh người lao động trở nên đẹp đẽ và tươi sáng hơn.

    kết thúc mùa đông lạnh giá, những điều may mắn sẽ dẫn chúng ta đến một mùa xuân ấm áp và hạnh phúc hơn:

    “vào mùa xuân, khu rừng nở hoa trắng xóa

    nhớ người đan nón và đánh bóng từng sợi ”

    hình ảnh loài hoa “bạch mai nở trong rừng” là loài hoa đặc trưng của mùa xuân ở Việt Nam. hoa nở trắng xóa cả khu rừng. màu không trắng như trong truyện nguyễn du kiều “cành lê trắng điểm mấy bông”. Đó là màu trắng tinh khôi, thuần khiết của núi rừng Việt Bắc. và đằng sau mùa xuân trong sáng, ngọt ngào, thơ mộng ấy. nhà thơ nhớ đến những người đan nón. hình ảnh “người chuốt từng sợi sông” đã làm nổi bật đức tính cần cù, tỉ mỉ, khéo léo và tài hoa của con người nơi đây. Họ đã làm những sợi bông này để dệt mũ. Nó là vật dụng cần thiết để che mưa che nắng của người dân nơi đây và cũng có thể là món quà dành tặng những người bạn yêu thương.

    “tiếng ve kêu vào rừng đổ vàng

    nhớ chị gái đi hái măng một mình ”

    Khi bạn nghe thấy tiếng ve sầu, đó là âm thanh đặc trưng của mùa hè. rừng hổ phách bỗng đổ vàng. đó là sự thay đổi đột ngột khiến người ta có cảm giác khi nghe tiếng ve kêu, lá bách chuyển từ màu xanh lá cây sang màu vàng. cả không gian của Việt Nam dường như chuyển sang màu vàng tươi. thời gian cho ta màu sắc và ẩn sâu trong màu vàng tươi ấy là hình ảnh người chị hái măng. ở đó, cần cù, siêng năng, siêng năng được thở. măng là thứ rau để nuôi bộ đội cách mạng. còn hình ảnh cô gái hái măng một mình thể hiện trạng thái tĩnh lặng, thư thái. câu thơ nhắc chúng ta nhớ đến cụm từ:

    “nhồi mơ để rụng, măng cho già”

    Nếu đặc trưng của mùa đông là hoa mai, mùa xuân là hoa chuối thì mùa hè là hoa hổ phách. Vậy mùa thu là hoa gì? mùa thu không có hoa, nhưng mùa thu có người, và người là hoa đẹp nhất: “người là hoa của đất.”

    Không giống như văn học trung đại, một nền văn học trong đó các nhà văn lấy thiên nhiên làm chuẩn mực cho cái đẹp, văn học hiện đại lấy con người làm chuẩn mực cho cái đẹp. điều này được thể hiện rất rõ qua bài thơ tả cảnh mùa thu của em huý.

    “Mặt trăng tỏa sáng trong khu rừng mùa thu

    hãy nhớ đến bản tình ca chung thủy của ai đó ”

    nếu câu thơ lục bát là câu thơ gợi tả hình ảnh vầng trăng thì câu thơ lục bát có “những khúc tình ca”. cặp đôi “trăng – nhạc” góp phần tạo nên vẻ đẹp rực rỡ và lãng mạn. đất nước ta lúc bấy giờ đang trong thời kỳ kháng chiến ác liệt nhưng trong câu thơ của nhà thơ ta chỉ thấy được cảnh thanh bình, yên ả, thanh bình và nghĩa tình thủy chung.

    bài thơ chan chứa tình cảm, nỗi nhớ chân thành thấm sâu vào cảnh và người. những người ở nhà sẽ nói “Tôi nhớ tôi” “Tôi nhớ tôi”. tình yêu ấy vô cùng chân thành, thiêng liêng và có biết bao ân tình thủy chung. Nhiều năm đã trôi qua, nhưng tình nghĩa thủy chung, son sắt giữa Việt Nam với các dân tộc miền Bắc vẫn luôn thủy chung, son sắc, in sâu trong lòng nhân dân.

    Tóm lại, với 10 dòng, yếu tố đã hài hòa ở dòng tả cảnh, dòng tả người. và sự hài hòa đó đã tạo nên một hình ảnh tứ bình đẹp đẽ và đầy màu sắc. Thông qua đó, chủ nhân có thể gửi gắm tình cảm của mình với thiên nhiên núi rừng Việt Nam và lòng chung thủy của mình với những con người hồn hậu, nhân hậu nơi đây. tình yêu và niềm tự hào của tou với viet bac. và trong mỗi chúng ta cần biết đến những địa danh của đất nước mình, yêu quý và tự hào về vẻ đẹp kì diệu của nó. Quan trọng hơn, chúng ta phải ghi nhớ công ơn to lớn của các chiến sĩ đã hy sinh chiến đấu và xây dựng, tạo nên một đất nước hòa bình, giàu đẹp như ngày nay.

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button