Phân tích cảnh phố huyện lúc chiều tàn trong Hai đứa trẻ | Văn mẫu 11

Phân tích hình ảnh phố huyện lúc chập choạng tối trong truyện Hai đứa trẻ để tái hiện hình ảnh phố huyện thu nhỏ, chợ tàn, một góc chợ đơn sơ, đìu hiu, nơi tăm tối. len lỏi, bám vào các hoạt động của con người.

hướng dẫn phân tích hình ảnh phố huyện lúc chiều tà

title : viết bài văn phân tích hình ảnh phố huyện lúc chiều tà trong truyện Hai người con trai của thach lam.

1. phân tích chủ đề

– yêu cầu của đề: phân tích hình ảnh làng huyện lúc chiều tà trong tác phẩm Hai đứa trẻ.

– phạm vi tài liệu, dẫn chứng: từ ngữ, chi tiết, hình ảnh tiêu biểu trong câu chuyện về hai người con trai của thach lam.

– phương pháp đối số chính: phân tích cú pháp.

2. hệ thống luận điểm

luận điểm 1 : quang cảnh vào cuối ngày

luận điểm 2 : cảnh cuối chợ và cuộc sống của người dân phố huyện

luận điểm 3 : tâm trạng trước khi kết thúc một ngày

3. lập dàn ý chi tiết

a) mở đầu

– phần trình bày về tác giả và tác phẩm:

+ thach lam là một nhà văn viết truyện ngắn xuất sắc.

+ hai đứa trẻ là một trong những câu chuyện tiêu biểu cho thể loại truyện ngôn tình trữ tình, không có cốt truyện xương xẩu.

– cảm nhận chung về hình ảnh phố huyện lúc chiều tà: đây là một hình ảnh ý nghĩa

b) phần thân

* cảnh cuối ngày

– âm thanh:

+ tiếng trống: tiếng trống khép lại một buổi chiều thôn quê yên ả

+ tiếng ếch nhái kêu trên cánh đồng.

+ tiếng muỗi vo ve.

= & gt; âm thanh dường như nhấn mạnh sự tĩnh lặng của buổi chiều

– hình ảnh, màu sắc:

+ “phía tây đỏ như lửa”,

+ “những đám mây ánh hồng giống như một hòn than sắp chết”.

= & gt; màu sắc đẹp đẽ nhưng gợi lên một buổi chiều yên ả và u ám.

– lời thoại: hàng tre làng đẽo lên trời.

= & gt; Bức tranh đồng quê quen thuộc, bình dị, thơ mộng, gợi cảm và đậm chất Việt Nam.

– tiết tấu chậm, hình ảnh và âm nhạc phong phú

= & gt; khung cảnh thiên nhiên đượm vẻ u buồn, đồng thời cũng thấy phảng phất đâu đây nỗi niềm.

* cảnh cuối chợ và cuộc sống của người dân phố huyện

– cảnh cuối chợ cộng hưởng với khung cảnh thiên nhiên ngày mất:

+ chợ đóng cửa lâu rồi, mọi người về rồi ồn ào cũng không còn nữa

+ chỉ rác thừa, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn và lá mía.

= & gt; cảnh buồn, điêu tàn, trống vắng, hiu quạnh.

– con người:

<3

+ mẹ và con gái: với một cửa hàng đơn sơ và trống trải.

+ bà già: hơi điên mua rượu đêm về rồi tối về.

+ anh chàng bán phở – một món ăn xa xỉ.

+ Gia đình bác Xẩm sống bằng tiếng đàn piano và lòng tốt của những người qua đường.

= & gt; cảnh cuối chợ và kiếp người tàn tạ: diệt vong, nghèo đói, điêu tàn của xóm nghèo.

* tâm trạng của tôi trước khi kết thúc một ngày

– cảm nhận rất rõ: “mùi đặc trưng của vùng đất này, của quê hương này” của một tâm hồn nhạy cảm

– cảnh sinh ly tử biệt: gợi lên một nỗi buồn da diết

– Cô cảm thấy có lỗi với những đứa trẻ nghèo nhưng bản thân không có tiền để cho chúng.

– Tôi thấy thương mẹ con tôi: ngày ngày mò cua bắt tôm, dọn quán chè tươi chẳng kiếm được bao nhiêu.

– & gt; lien là một cô gái có tâm hồn nhạy cảm, tinh tế, nhân hậu, giàu lòng yêu thương. đây cũng là nhân vật mà thach lam gửi gắm tâm tư.

= & gt; bức tranh phố huyện lúc chiều tàn mang cái buồn man mác của một vùng quê nghèo, lúc nào cũng quẩn quanh, buồn chán nhưng đồng thời cũng gửi gắm tâm tư của tác giả về quê hương.

* nghệ thuật độc đáo

– nghệ thuật miêu tả độc đáo, thấm đẫm chất trữ tình

– ngôn ngữ thơ miêu tả

– văn bản trữ tình xen lẫn chủ nghĩa hiện thực

– giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng nhưng đầy nỗi buồn.

c) kết luận

– quang cảnh chung của hình ảnh thành phố huyện lúc hoàng hôn

– cho tôi biết cảm nhận của bạn về bức ảnh đó.

xem thêm : sơ đồ tinh thần của hai đứa trẻ

top 3 bài văn mẫu hay phân tích hình ảnh phố huyện lúc chiều tà

bài luận mẫu 1

cảnh cuối ngày, cuối chợ không đủ đánh thức không khí vắng lặng của phố huyện

hai đứa trẻ là một trong những tác phẩm tiêu biểu nhất của đời thơ thach lam. Với những cụm từ giản dị, mộc mạc, thach lam đã vẽ nên bức tranh một buổi chiều ở xóm nghèo đầy êm đềm, thanh bình nhưng sâu lắng và đầy cảm xúc. những nét vẽ rất đơn giản nhưng vô cùng tinh tế. hình ảnh một phố huyện lúc chập choạng tối với sự đan xen hài hòa giữa cảnh sắc thiên nhiên, cuộc sống đời thường và vẻ đẹp tâm hồn con người.

tác phẩm bắt đầu với những nét vẽ đơn giản và huyền ảo của thiên nhiên. Để vẽ nên bức tranh của mình, viên đá xanh đã sử dụng một quan sát rất thông minh. anh ta tận dụng tối đa thị giác và thính giác của mình để tạo ra các cảnh, và mỗi cảnh sẽ mở ra cảnh tiếp theo, hỗ trợ, tô điểm. tình cảnh buổi chiều ở trung tâm đô thị bắt đầu bằng “tiếng trống thu… nặng trĩu, buồn bã. tiếng trống thu như vẫy gọi một buổi chiều hoang vắng. một không gian yên tĩnh đến mức tác giả có thể nghe thấy cả tiếng muỗi vo ve. và xa xa vọng lại tiếng ếch nhái từ cánh đồng xa. trước cửa nhà bạn có thể nghe thấy âm thanh của cũi cũ kỹ và mục nát. cả thế giới dường như tràn ngập một không gian yên bình tĩnh lặng pha chút u buồn, từ u ám đến ảm đạm. hàng loạt âm thanh động cộng hưởng với nhau gợi lên một không gian tĩnh lặng và yên tĩnh. Lối viết dí dỏm của thach lam thực sự khiến lòng người xao xuyến.

Điểm độc đáo của thạch nhũ là bạn không cần dùng đến những nét vẽ cao siêu mà chỉ cần vung tay vẽ những khung cảnh mộc mạc, giản dị cũng đã khiến nó trở thành một kiệt tác. Bên cạnh những âm thanh đặc trưng, ​​nhà văn còn đan xen những đường nét, hình ảnh, màu sắc chân thực của bức tranh xóm trọ buổi chiều tà. là “phía tây đỏ như lửa cháy và mây hồng như than hồng sắp tàn”. mặt trời đang dần nghiêng bóng về phía tây, những tia nắng không còn rực rỡ và rực rỡ như buổi trưa mà đã chuyển dần sang màu đỏ, lóe lên lần cuối trước khi tắt dần. những dấu hiệu của sự diệt vong đang rơi xuống, bóng tối đang xâm chiếm từng thớ thịt của đất và trời. màu đỏ vốn dĩ là một gam màu tươi sáng nhưng trong ngữ cảnh lại gợi lên sự u buồn, hiu quạnh của cảnh vật và lòng người. Đây là một thủ pháp quen thuộc trong thơ ca cổ điển: “Bờ xanh lặng lẽ gặp bờ vàng”.

Xem thêm:  Mua súng hoa cải ở đâu

những nét vẽ quen thuộc của bức tranh thiên nhiên hiện lên trong buổi chiều tà: “rặng tre đầu làng đen bóng, vạch rõ trời”. hình ảnh lũy tre làng trước mặt cắt ngang trên nền trời xám xịt. Đây là một bức tranh hiện thực, khi tiết trời dần chuyển sang đêm, nhìn ra xa xa, ta chỉ còn là một bóng mờ của cảnh vật, tất cả cảnh vật đen kịt đều được phản chiếu rõ ràng trên bầu trời. không gian dường như chỉ bao phủ một màu tối và mờ nhạt.

không quá hoa mỹ, không gay gắt mà chỉ là những câu văn giản dị, rất chân thực lột tả rõ nét cái hồn, cái hồn của cảnh sắc nông thôn Việt Nam, rất đỗi bình yên, nhẹ nhàng mà vẫn man mác buồn, lắng đọng biết bao. khung cảnh thiên nhiên chỉ là khúc dạo đầu để mở màn cho sinh hoạt của người dân phố huyện lúc chiều tà. cái hộp đời thường mở đầu bằng cảnh họp chợ kết thúc: “chợ đã lâu tụ lại giữa phố, mọi người ra về, tiếng ồn ào biến mất. trên mặt đất chỉ còn rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ chợ. , lá nhãn và bã mía. “không gian tĩnh lặng với những hình ảnh não nùng, tiêu và thơ được liệt kê: rác, vỏ bưởi, bã mía. Đây là thứ cuối cùng còn sót lại sau khi đi thăm chợ. Rồi những đứa trẻ tội nghiệp chúng ngồi xổm dưới đất để tìm kiếm và nhặt nhạnh những gì người bán hàng bỏ lại. Cảnh chợ tuy là chợ chết, chợ tàn tạ u buồn lẩn khuất. Và cái mùi “ẩm bốc lên”, cái mùi không mấy dễ chịu vẫn “nồng nàn” chìm vào không gian. , nhưng hương vị quá đỗi quen thuộc, là mùi quê hương, biến thành cơn ác mộng sâu thẳm trong tâm hồn bạn.

Trong hình ảnh, khung cảnh của cuộc sống được làm nổi bật với hình ảnh của những người đã chết. tại sao nó được gọi là người chết? Bởi vì cuộc đời của những người như vậy là một chuỗi dài gian khổ và đau khổ, họ bị bao vây và bắt bớ bởi một cuộc sống nghèo khổ. bắt đầu từ những đứa trẻ nghèo quanh quẩn ở chợ, sau đó mẹ con chị vất vả một chút với gánh hàng nhưng không mấy thành công: “Có hôm chị đi mò cua, bắt tôm; phải đến đêm, anh mới dọn cái sạp này dưới gốc sồi, cạnh khuôn gạch. bán cho ai? mấy bác nông dân lúa hay lái xe tải, thỉnh thoảng có bộ đội ở huyện hay bà con cô giáo đi gọi tổ tôm, hào hứng vào quán cô uống chén chè tươi hút thuốc lào. Tôi không kiếm được bao nhiêu nhưng tôi dọn hàng vào mỗi buổi chiều, từ chập choạng tối cho đến tối ”; bà là một bà già với giọng cười đầy ám ảnh, cay đắng và tẻ nhạt. có phải vì cuộc sống của anh đã quá vất vả, đã trải qua đủ cay đắng, anh đã khóc nhiều đến nỗi nước mắt đã khô, giờ anh chỉ biết cười và than thở thay cho sự thương hại, rồi đến cả các chị em? Các em vừa phải đối mặt với gánh nặng lo miếng ăn, tiền bạc, vừa được ăn chơi, học hành, vừa phải giúp mẹ bán hàng kiếm tiền trang trải cuộc sống, cả hai mẹ đều vất vả nuôi cả gia đình.

hình ảnh đời thường làm cho phố huyện tàn lụi, khô héo, số phận con người dường như thật nhỏ bé, rẻ mạt và đáng thương. Điều này đã trở thành thực tế của miền Bắc nước ta trong một thời gian.

Dù là cảnh thiên nhiên hay cảnh đời thường thì việc làm nổi bật hình tượng tâm hồn nhân vật cũng rất quan trọng. Những nét vẽ đẹp và thơ mộng hiện lên trong tâm hồn cô bé 9 tuổi. dưới cái nhìn của tác giả, ánh lên trong tâm hồn trong sáng ấy là một vẻ đẹp tinh tế nhạy cảm trước những biến đổi của thiên nhiên lúc lâm chung: yêu nước, gắn bó với đất nước một cách mãnh liệt cho đến cùng. làm thế nào cô ấy có thể cảm thấy và yêu thương tất cả mọi người? mùi ẩm ướt bốc lên từ đất, phải tinh tế biết bao để nhìn ra vẻ đẹp và trân trọng hình hài, hình bóng và âm thanh của quê hương; bóng tối buông xuống như thấm sâu vào tâm hồn, biến thành dư vị quen thuộc, lưu luyến. suy cho cùng, vẻ đẹp tâm hồn của chị tỏa sáng, đó là tình người sâu sắc.

cách kể lại cuộc đời của cô em gái nhỏ, tiếng cười của bà lão hay chạm đến trái tim của bà với những đứa trẻ tội nghiệp. tỉ mỉ quan sát từng hoạt động, từng chi tiết nhỏ nhất mới thấy được cách anh quan tâm đến mọi người, tình cảm với mọi người xung quanh thấm đượm tình cảm. người dân nơi đây lặng lẽ, bình yên nhìn dòng đời cứ thế, nhìn cái đói hoành hành mà không thể làm gì khác. Vì vậy, họ khao khát điều đó vô cùng, họ khao khát một chuyến tàu từ Hà Nội đi qua, mang theo một thứ ánh sáng huyền diệu, soi sáng cuộc sống trong bóng tối.

câu chuyện đã qua nhưng vẫn là hiện thực của miền bắc một thời với cuộc sống cơ cực, khốn khó của người dân, đồng thời thể hiện sự đồng cảm, sẻ chia với kiếp người bạc mệnh. thật là ngại.

>

có thể bạn sẽ quan tâm: bài viết phân tích hình ảnh khu đô thị về đêm

bài luận ví dụ 2

bài văn phân tích cảnh tranh tối tranh sáng của 2 em lớp 11

thach lam là một trong những nhà văn tự lực chính của van doan. những tác phẩm của anh thiên về cảm xúc trong sáng, mượt mà nhưng vô cùng sâu lắng. đằng sau những trang văn thấm đẫm chất thơ là tấm lòng nhân ái, nhân văn đối với những kiếp người nghèo khổ trong xã hội. câu chuyện hai đứa trẻ là một trong những câu chuyện nổi bật nhất của ông. ghi lại khoảnh khắc cuối ngày, nhũ đá đã vẽ nên cuộc sống u ám nhưng cũng đầy mộng mơ của người dân nơi đây.

Xem thêm:  Xem trực tiếp bóng đá Cúp C2 miễn phí ở đâu?

Thạch nhũ màu xanh lam chọn thời điểm hoàng hôn buông xuống, khi mọi thứ bắt đầu chuẩn bị bước vào trạng thái nghỉ ngơi. Với ngòi bút tinh tế, nhạy cảm không chỉ ghi lại được cái hồn của cuộc sống con người mà còn là hình ảnh của thiên nhiên. Thông qua hai bức tranh này, ý kiến ​​và tình cảm của tác giả được thể hiện trong mối quan hệ với đời sống thực tế.

hình ảnh thiên nhiên thơ mộng nhưng đầy u buồn, dư âm còn lại chỉ là “tiếng trống canh trong lán phố huyện nhỏ; từng tiếng reo gọi chiều ”, xa xa vọng lại tiếng hót của ếch nhái cùng tiếng gió vi vu. Âm thanh tưởng chừng như xôn xao, huyên náo nhưng hóa ra lại dữ dội, khắc khoải và u sầu. có lẽ không gian cần yên tĩnh và tĩnh lặng để thu được đầy đủ mọi âm thanh có. lúc này mặt trời cũng dần đi vào trạng thái nghỉ ngơi: “phía tây đỏ như lửa”, “mây hồng như hòn than sắp tàn”, những gam màu rực rỡ, những gam màu nóng, nhưng đều gợi lên sự diệt vong. những hàng tre trước làng trước mặt đen kịt rõ ràng lên trời, khiến bóng tối bao trùm cảnh vật như bóng tối dần bao quanh. Với tiết tấu chậm rãi, những câu thơ đầy nhạc tính như một câu thơ đã vẽ nên khung cảnh thanh bình, mềm mại của hình ảnh thiên nhiên. một hoàng hôn đẹp, thơ mộng, êm đềm nhưng đầy u sầu và hoang vắng.

Ngoài hình ảnh thiên nhiên, thạch nhũ còn đưa những nét vẽ của mình đến gần hơn với hình ảnh cuộc sống của con người. đã chụp lại cảnh một khu chợ tàn. Người ta thường nói muốn biết cuộc sống ở đó ra sao thì chỉ cần ra chợ là sẽ biết. và hoa nhài cũng vậy. cảnh chợ sau buổi họp trông thật buồn tẻ, tồi tàn. âm thanh náo nhiệt và ồn ào đã biến mất, giờ chỉ còn lại một sự im lặng bao trùm. chỉ còn một số người bán hàng về muộn để dọn hàng, họ vội vàng hàn huyên với nhau vài câu. dưới sàn chợ chỉ có rác rưởi, vỏ chợ, vỏ bưởi,… những đứa trẻ nghèo ven chợ lúi húi dưới đất, mò mẫm nhặt những cây tre hay bất cứ thứ gì còn sót lại… một lần nữa… hoàn cảnh của chúng. là không may, không may. Hai mẹ con tôi mấy hôm mò cua bắt ốc, đêm thì dọn nước để bán, dù làm lụng vất vả nhưng vẫn không kiếm sống được. bà lão điên khùng nghiện rượu, lúc nào cũng bốc khói, xuất hiện với tiếng cười, … và hai chị em cũng kinh doanh một cửa hàng tạp hóa nhỏ, bán những món đồ đơn giản cho khách quen. . quyền cầm giữ, họ vẫn chỉ là những đứa trẻ, nhưng họ đã tham gia vào việc nuôi dưỡng. cuộc sống của người dân ở đây thật buồn tẻ, họ đại diện cho cuộc sống dài và mệt mỏi. trong sâu thẳm họ luôn khao khát, chờ đợi một điều gì đó tươi sáng hơn cho cuộc đời, nhưng vẫn mơ hồ và không rõ ràng.

điểm nổi bật trong hình ảnh đó là tâm hồn tinh tế, nhạy cảm của nhân vật. cô tinh tế, nhạy cảm với những thay đổi của thiên nhiên trong những giây phút cuối cùng, cảm nhận được từng chi tiết nhỏ mà quen thuộc với cuộc sống nơi đây: “một mùi ẩm thấp quyện với mùi bụi quen thuộc quá …”, một thứ mùi quen thuộc mà nó có đeo bám cuộc đời anh nhiều năm. “lục tục ngồi lặng lẽ bên những quả sơn tra đen …” nhìn cảnh vật, dường như cái buồn, cái tĩnh lặng của thiên nhiên thấm sâu vào tâm hồn dịu dàng và nhạy cảm của nàng. lien còn là một cô gái có tấm lòng nhân hậu, giàu lòng yêu thương. đó là sự quan tâm với hai mẹ con, những câu hỏi bâng quơ, chất chứa tình thương, sự xót thương, lo lắng cho hoàn cảnh gia đình của họ. anh nghe thấy tiếng cười, biết đó là ông cụ, “lặng lẽ rót đầy một lít rượu đưa cho” và “anh đứng ngồi không yên”. Tôi xúc động trước hình ảnh những đứa trẻ nghèo nhặt rác mà bản thân tôi không có tiền cho chúng.

Hình ảnh phố huyện lúc chiều tà là một đoạn văn trữ tình. Chất thơ toát ra từ thiên nhiên, từ khung cảnh quê hương bình dị, thân quen, từ tiếng trống lân, tiếng ếch nhái kêu ngoài đồng …, thơ còn được thể hiện ở một tâm hồn nhạy cảm, tinh tế khi tiếp xúc với xung quanh. đời sống. không chỉ vậy, thơ còn thấm đượm những câu từ, câu văn nhịp nhàng, nhịp nhàng, giàu nhạc tính: “khuya rồi, khuya rồi. Một buổi chiều êm ả như lời ru, vang vọng tiếng ếch nhái ngoài đồng thổi gió hiu hiu” đã đã thêm chất trữ tình vào tác phẩm.

bức tranh phố huyện lúc chiều tà thể hiện một hình ảnh đẹp và buồn của thiên nhiên, cũng như cuộc sống xung quanh, sự trì trệ, nghèo khó của con người nơi đây. đằng sau hình ảnh làng quê, ta còn thấy được tình yêu thiên nhiên, cũng như tấm lòng nhân đạo sâu sắc của tác giả: trân trọng những ước mơ và đích đến đổi đời của mình. nghệ thuật miêu tả độc đáo, chất trữ tình thấm đẫm cũng là những yếu tố tạo nên thành công của tác phẩm.

phân tích 2 đứa trẻ trong cảnh hoàng hôn – thạch nhũ

xem thêm: phân tích truyện hai đứa trẻ của thach lam

bài luận mẫu 3

văn mẫu 11 phân tích hình ảnh phố huyện lúc chiều tà trong truyện Hai đứa trẻ

Nếu các nhà văn tự lực văn đoàn miêu tả cuộc sống là những gì thuần khiết và đẹp đẽ nhất thì thach lam lại tìm ra con đường riêng cho mình. trong mắt anh, cuộc sống không chỉ là một tình yêu mãnh liệt đến mức quên trời quên đất, quên cả mọi người mà còn cả những nỗi đau. Ngòi bút thach xanh hòa quyện với cuộc sống, đi sâu vào những ngóc ngách của tâm hồn con người để vẽ nên bức tranh cuộc sống trọn vẹn nơi phố huyện nghèo ( hai đứa trẻ ) nơi bóng tối đè nặng lên những cơ cực và luẩn quẩn. cuộc sống của con người. .

Xem thêm:  PHƯƠNG PHÁP VIẾT MỤC BỐI CẢNH NGHIÊN CỨU

Hình ảnh cuộc sống phố huyện bắt đầu lúc chập choạng tối và kết thúc bằng cảnh đợi tàu của chị em và mọi người. cả bức tranh tối om, bóng tối bao trùm lên cảnh vật, tạo nên một bầu không khí nặng nề, u uất. Dường như cuộc sống ở đây chỉ là một màu xám đen. bóng tối trong rặng tre, bóng tối trong góc cửa hàng, bóng tối trong ánh sáng le lói của những con đom đóm. mọi thứ, mọi thứ trong bóng tối. cuộc sống của người dân phố huyện vốn không còn giàu có, bị bao phủ bởi màn đêm, gánh nặng, càng trở nên hiu quạnh, hiu quạnh. đâu đó, một vài đứa trẻ tụ tập ở góc chợ vắng vẻ giữa đêm khuya. hai chị em quanh quẩn trong cùng một tiệm cắt tóc vốn đã vắng khách. quán phở của bạn siêu vắng lặng … những hình ảnh hiu quạnh, độc đáo ấy và vài ngọn đèn nhỏ không đủ xua tan đi bóng tối dày đặc và bao trùm đang dần đè nặng lên cuộc sống của họ: con người mà số lượng có thể đếm trên đầu ngón tay của “rất nhiều các bác “,” rất nhiều người “. bóng tối và bạn đồng hành của nó là sự im lặng ngự trị trên cõi người. thời gian bỗng trở nên im lặng, ai oán đến lạ. không gian bị giảm xuống một vài mảnh nhỏ của cuộc sống. không khí nặng nề như đang kìm nén bao nhiêu uất ức của kiếp người. hình ảnh đó gợi bao nỗi buồn.

nhưng thạch nhũ – người nghệ sĩ của tâm hồn đó, không dừng lại ở việc đại diện cho bóng tối. bóng tối đã đáng sợ, nhưng cuộc sống xung quanh góc còn đáng sợ hơn. mọi người ở đây đều nghèo. là một gia đình anh chị em nghèo khó, phải về huyện thành phố. đó là bà già khùng khùng; đó là gia đình chú ruột; nó là gánh nặng của chị tôi; đó là quán phở của anh … dân nghèo phố huyện tụ tập không đủ sống ồn ào. một sự buồn tẻ kinh khủng xuất hiện. chỉ vì một chi tiết nhỏ: mấy chị em không ngoảnh lại cũng biết tiếng cười của bà cụ, thấy đằng xa có ánh sáng xanh xuất hiện thì biết ngay đó là gánh mì từ đâu. siêu. Có vẻ như hàng năm, hàng tháng, họ cứ lặp đi lặp lại một việc giống nhau. một công việc nhàm chán, tẻ nhạt như chính cuộc sống của anh ta. nhưng sự cố đó khiến cuộc sống càng chật hẹp, ngột ngạt, không lối thoát, không biết đi đâu về đâu. đối với họ, tương lai dường như không có gì ngoài một thực tại đáng buồn và tuyệt vọng. trước mắt họ, tương lai đã đóng cửa. Họ không mong đợi bất cứ điều gì, họ không mong đợi bất cứ ai. ngày nay, chỉ có nghèo đói, vất vả, nô lệ và những công việc nhàm chán. hình ảnh đó xoay vần nỗi đau trong tâm hồn người đọc, biến thành những tiếng kêu uất ức không lời đáp.

tất cả các hành động, sự kiện và cuộc sống của mọi người trong khu ổ chuột đều lặp đi lặp lại và nhàm chán. chỉ có chuyến tàu là vẫn lặp đi lặp lại nhưng không hề nhàm chán. con tàu là hiện thân của hy vọng, của tương lai cho tất cả mọi người. họ tìm kiếm cùng con tàu, mong rằng nó không chỉ thông thương mà còn mong đợi một điều gì đó thật lạ với cuộc sống vốn đã đơn điệu quanh họ. Con tàu với tiếng gầm rú của động cơ đã phá vỡ bầu không khí u sầu vốn đã nặng nề, bằng ánh sáng rực rỡ, tươi sáng của nó, xé toạc màn đêm và chìm vào trong bóng tối như cũ. Với chị em, con tàu còn là hiện thân của quá khứ huy hoàng với cuộc sống phồn hoa Hà Nội, là điều mới mẻ ở hiện tại, và cũng là ước mơ trong tương lai. hình ảnh con tàu đi qua đã làm vơi đi bao bộn bề của cuộc sống, để lại một ước mơ, một ước mơ rất đỗi nghèo nàn cho mỗi con người …

nếu nhà văn Tự lực văn đoàn đã xa rời thực tế và cuộc sống xô bồ, thì thach lam rất gắn bó với ngòi bút của mình với cuộc đời, mặc dù thực tế ông là một thành viên chủ chốt của cộng đồng văn học đó. nếu đồng nghiệp ca ngợi tình yêu khi yêu, khi đau, khi cập bến (hồn bướm mơ tiên, trăng sáng, tình tuyệt vọng …) thì thach lam trở về với con người. yêu và quý. văn học văn học đi vào tận sâu thẳm tâm hồn con người và đánh thức họ khỏi nỗi đau. Với văn phong vừa lãng mạn vừa hiện thực, ngòi bút thực sự xuất sắc khi viết về những mảnh đời nghèo khổ và những nỗi đau thầm lặng mà khi khép lại cuốn sách, ta không thể nào quên được. Đó không phải là nụ cười đau lòng và đẫm nước mắt của nguyễn công hoan, cũng không phải là nỗi đau xé lòng như của nam cao, mà là những trang viết uyển chuyển, tinh tế và sâu sắc của thach lam đã lột tả phần lớn cuộc sống phố thị, phố huyện và cả cuộc đời của xã hội Việt Nam lúc bấy giờ chật hẹp và ngột ngạt, mang đến cho người đọc những cảm xúc xót thương đầy tính nhân văn.

tuy không mạnh mẽ và kiên định hành động như một số nhà văn cách mạng, nhưng với quan niệm nghệ thuật sâu sắc và đúng đắn: văn chương không phải là hình thức trốn tránh, quên lãng mà ngược lại, văn học “phải thực sự là vũ khí cao quý và hữu hiệu. ”, một tiếng kêu đau đớn cất lên từ những kiếp người khốn khổ, lầm than, điêu ngoa khác hẳn với những tác giả lãng mạn cùng thời và hội họa. sự nhẹ nhõm quý giá của nó về hai đứa trẻ sẽ mãi mãi làm người đọc xúc động.

– / –

đây là những bài văn mẫu hay nhất mà bạn đọc sưu tầm được với nội dung chia nh ảnh phố huyện lúc chiều tà trong tác phẩm Hai đứa trẻ. hi vọng tài liệu này sẽ giúp các em học tốt trong quá trình học tập Tác phẩm của hai cậu bé trong chương trình ngữ văn lớp 11.

Related Articles

Back to top button