Phân tích hình ảnh phố huyện lúc đêm khuya trong Hai đứa trẻ | Văn mẫu 11

Phân tích hình ảnh phố huyện của Hai đứa trẻ trong đêm của Lin t thấy một số cảnh phố huyện, nơi người nghèo sống đói khổ, chung quanh bế tắc sống dậy. Một khung cảnh ảm đạm, chìm trong bóng tối dày đặc.

Đề bài: Phân tích bố cục cảnh đêm thị trấn trong truyện ngắn Hai đứa trẻ

3 bài văn hay phân tích cảnh phố huyện về đêm

Ví dụ 1

Khung cảnh cộng đồng u ám, xác người chìm trong bóng tối dày đặc

Bạn đã bao giờ thả hồn mình vào bóng hoa lan và thưởng thức hương vị tươi mát và ngọt ngào “ngon như cánh bướm non” của Cô giáo Lin chưa? Và giọng văn duyên dáng của anh khi miêu tả những bức tranh sinh hoạt cộng đồng về đêm đã để lại nhiều ấn tượng đẹp trong tâm trí người đọc. Hai đứa trẻ được xuất bản trên tạp chí Sunshine in the Garden năm 1938.

Đây được mệnh danh là ánh nắng trong vườn, làm sao có được cảnh nhộn nhịp, náo nhiệt trong thành phố. Chiều phố huyện vắng lặng, hiu quạnh. Có một không gian yên tĩnh ở đâu đó, và có tiếng bọ gậy trên bãi cỏ. “Chiều, chiều. Chiều êm ả như lời ru, vọng tiếng ếch nhái ngoài đồng trong gió nhẹ”. Nhịp điệu của câu văn có vẻ thoải mái và dài, gợi một nỗi buồn không thể giải thích được. Không phải tác giả ngạc nhiên vì trời chiều hay có thể hình ảnh buổi chiều đã in sâu vào tâm trí con người nên câu “chiều rồi, chiều” mới đọc được ba tiếng nhưng nhịp điệu của nó xuyên suốt. Âm thanh của thiên nhiên được thể hiện qua tiếng muỗi vo ve, tiếng ếch nhái trên bờ ruộng xa … Salin sử dụng những ngày tàn làm nền màu chủ đạo, và bóng tối quê hương dường như bao trùm cả con phố. Huyện. Về sự cô đơn và số phận bi thảm của một số người, trong đôi mắt của hai vợ chồng, những con đường phố huyện u tối và thăm thẳm, và những quán phở của chú Tiếu, những người mù hay quán của bà đều tăm tối. Ánh đèn lấp lánh của những ngôi nhà phố trong phố càng làm tăng thêm vẻ u ám của màn đêm.

Tuy nhiên, dưới nét cọ tinh tế và nỗi nhớ quê hương da diết, những bức tranh quê hiện lên thật bình dị và có phần thơ mộng. Đây là cuộc sống ở những vùng đất nghèo khó, được miêu tả bằng những cảm xúc chân thực, trữ tình khiến ta không khỏi xót xa, xót xa cho số phận con người.

Những đứa trẻ nghèo nhặt thức ăn thừa, những thứ người ta vứt bỏ ngoài chợ, chạm đến trái tim của tôi và tôi muốn giúp chúng, nhưng bản thân tôi không có tiền! Cái nghèo, cái đói đã tước đi của chúng ta ba cái thiện vốn có trong truyền thống đạo lý “lá lành đùm lá rách” của người Việt. Và đâu đó, còn biết bao hình ảnh buồn khác đang âm thầm diễn ra … Đó là hai mẹ con thu dọn đồ đạc, xếp hàng dài vì không ai thèm dừng lại lấy cho mẹ vài ly nước. bát nước. Cô ấy vẫn ngồi đó, ngồi làm bạn với ruồi, ngồi và hy vọng một điều gì đó. Tương tự với phở siêu cũng vậy, ở cái xứ người chỉ dám mua nửa thỏi xà phòng, đồ của bạn là thứ xa xỉ không ai dám đụng đến… người ta cứ mang ra tiếc hùi hụi? Về nỗi nhớ xa xăm … Qua giọng văn miêu tả ta thấy rõ sự buồn tẻ, mệt nhọc của đêm phố huyện. Có lẽ hình ảnh đau lòng nhất là gia đình người mù bên chiếc chiếu rách nát. Làm thế nào để bạn khơi dậy sự đồng cảm ở người khác khi mọi người không có sự đồng cảm để chăm sóc bản thân? Bạn có đang khiến cuộc sống của mình chìm trong bóng tối? Có thể tất cả những bế tắc trong cuộc sống đều tập trung vào bạn, bạn không nhìn thấy ánh sáng của cuộc sống bình thường, và bạn thậm chí còn kém hạnh phúc khi nhìn thấy tương lai. Rồi đột nhiên vang lên tiếng cười của loại thứ hai. Đó là một bà già khùng tên thị với cuộc đời vô nghĩa và những tiếng cười man rợ.

Đó là một cuộc sống bế tắc, hoàn toàn không vui, buồn và tức giận. Cả thị trấn dường như bị tê liệt hoặc tự kỷ. Thậm chí, chị em dọn hàng, kiểm hàng nhưng chỉ vài cục xà bông và đồ ăn vặt cũng tạo thành “gian hàng” của chị. Chính sự lặp đi lặp lại nhàm chán đã khiến họ không thể suy nghĩ và nói chuyện với nhau. Hội chợ cộng đồng thực sự kỳ lạ, họ chỉ hỏi nhau và trả lời như họ yêu thích vì không có gì để kết hợp với nhau. Quay lại, vẫn:

– Sao hôm nay bạn dọn đồ muộn vậy?

– Bạn chưa đóng gói hành lý của mình?

Khi đó câu trả lời dường như đã được sắp đặt sẵn, và đôi khi khi được hỏi, nó cười và trả lời: “Chà, sớm hay muộn không quan trọng”. Cuộc sống của họ kiệt quệ. Những mẫu hội thoại rời rạc, những câu trả lời thường khiến chúng ta giật mình khi nhận ra rằng người ta nói điều gì đó để chứng tỏ rằng mọi người đã hiểu nhau và không có gì để nói với nhau. Cuộc sống cô đọng, khép kín và phẳng lặng đến lạ lùng. Nếu họ không có một thứ, đó là niềm tin, hy vọng và dường như tham nhũng sắp tiêu hao họ. Vâng, dù trong lòng đêm khuya hay trong cơn buôn ế ẩm, họ vẫn tin vào một điều gì đó, dẫu mơ hồ. Khi đối mặt với nhiều khó khăn, con người cần có niềm tin để sống, để có hy vọng, mặc dù thất vọng.

Phân tích cảnh đêm khuya với 2 đứa trẻ

Có thể bạn quan tâm: Bài Phân tích truyện ngắn Hai đứa trẻ của Thạch Lam

Ví dụ Điều 2

Bài văn phân tích cảnh đêm 2 em hay nhất

Nhà văn nguyễn tuấn viết: “thach lam là một nhà văn yêu đời và tôn trọng sự sống của những người xung quanh. Ngày nay khi đọc lại thach lam, tôi vẫn thấy dư vị và thích thú của một tác phẩm văn học có phẩm chất và chất lượng” . nguyễn tuấn là một nhà văn cùng thế hệ với thach lam, và cứu mình với chân như thach lam.Nguyễn tuấn khẳng định khiếu thẩm mỹ độc đáo và tình yêu thương con người của mình trong những trang văn của thach lam.

Truyện ngôn tình không có truyện, mỗi tác phẩm như một bài thơ văn xuôi, đầy chất trữ tình và bi thương. Đây là một câu chuyện tình yêu say đắm. “Dưới bóng hoàng lan”, “Gia đình lê”, “Cô gái trên cánh đồng lúa mì”, “Hai đứa trẻ” … đều là những truyện ngắn rất hay của Lin Haowen.

Truyện “Hai đứa trẻ” in trong tập “Nắng trong vườn”, nhà xuất bản “Đời sống”, Hà Nội, 1938. Truyện ngắn này tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật măng đá, khai quật những mẫu vật đời thường. Nhưng có nỗi buồn và sự bi thương trong sâu thẳm tâm hồn mỗi con người.

Câu chuyện lấy bối cảnh ở một khu vực nghèo nàn, tồi tàn với một đoàn tàu chạy qua, một nhà ga và một khu chợ nhỏ giữa một ngôi làng và một cánh đồng. Thời gian là cuối buổi chiều và đầu buổi tối cho đến khi tàu chạy qua. Có hai đứa trẻ ngồi trong chiếc lán nhỏ ngắm cảnh, cố thức cho chuyến tàu đêm đi qua.

Câu chuyện bắt đầu ở quận lỵ vào lúc chạng vạng. Tuy gọi là phố huyện nhưng đó chỉ là một thị trấn nhỏ nghèo ở nước ta đầu thế kỷ 20, tu bon nhắc: “phố bên bờ sông”… cảnh một buổi chiều cuối hè trên cánh đồng làng. “Miền Tây đỏ rực như trời…”, “Chiều êm ả như lời ru”, có tiếng trống, tiếng ếch nhảy trên đồng. Khi màn đêm buông xuống, tiếng muỗi vo ve từ cửa hàng thiếu sáng. Cảm xúc của người viết dường như không thể nói thành lời, thể hiện tấm lòng sâu nặng đối với quê hương đất nước. Những bức tranh mục đồng hiện lên trong ngòi bút tinh tế của thach lam trở nên gần gũi, thân thiết, bình dị và thơ mộng.

Nhưng “Hai đứa trẻ” không chỉ là một bức tranh thiên nhiên, mà hơn hết là một bức tranh cuộc sống. Đây là bức tranh về cuộc sống vào buổi tối và đêm ở một thành phố cổ nghèo khó, được quan sát và cảm nhận qua tâm hồn hồn nhiên và nhạy cảm của hai đứa trẻ là hai chị em Lian An và An.

Cuối ngày, cô lặng lẽ ngồi bên tiệm thuốc tối tăm, lòng “buồn man mác”, đôi mắt “đầy bóng tối”, nỗi buồn của một buổi chiều quê thấm thìa. tâm hồn ngây thơ của cô ấy. Trời tối dần, trong nhà đã sáng đèn: “Đèn chùm của bác Hemei, đèn kiểu Mỹ của ông Gu, dây đèn xanh của xóm trọ…”. Cát trên đường phố đã “lấp lánh khắp nơi” và những con đường “gập ghềnh” hơn trong hoàng hôn. Chợ đã “tàn tạ” từ lâu, một hình ảnh ảm đạm, đổ nát về hình ảnh nghèo nàn của đời sống phố phường vào buổi tối. Lặng lẽ, những chiếc vỏ, vỏ bưởi, lá nhãn, bã mía, rác rưởi nằm la liệt trên mặt đất. Một số nhà cung cấp đêm khuya đang đóng gói hàng hóa của họ. Mấy đứa trẻ nghèo bên bờ chợ lom khom tìm “que tre, que tre, hay bất cứ thứ gì có sẵn của những người bán hàng rong”. Họ đi lại như những linh hồn không nơi nương tựa. Khi nhìn thấy họ, tôi thấy tiếc cho họ, nhưng tôi không có tiền cho họ.

Nghèo đói là cảnh thường thấy trong cuộc sống của mọi người, mọi nhà, mùi ẩm mốc bốc lên, mùi khói bụi và oi bức gắn với “mùi riêng của đất, mùi riêng của nhà”. Đó là mùi vị của “bể đời”, mùi vị của đau khổ và nghèo khó. Trong cảnh đổ nát, hoang tàn và tăm tối, một cuộc sống nghèo khổ, khốn khó hiện lên. Cuộc sống của hai mẹ con dường như liên quan đến đêm đen. “Cậu Bé Chở Lửa Và Chở Ghế Trong Ngõ”. Mẹ và em gái của nó theo sau “với chiếc giường nhỏ và rất nhiều đồ đạc trên lưng …”. Ban ngày mò cua bắt tôm, chiều nào cũng tất bật dọn hàng “từ chập choạng tối” mà “chẳng kiếm được bao nhiêu!” Hình ảnh hai mẹ con gợi cho ta nhớ đến cuộc đời của mẹ và con gái trong truyện Gió lạnh: Người mẹ mò cua bắt ốc, áo quần của con rách hết cả. Phanh, cuộn mình trước gió lạnh… thach lam đầy thương cảm cho người mẹ nghèo, đứa con tội nghiệp. Cảnh với gia đình bác Xẩm thật buồn. Trên chiếc chiếu, trước mặt là một cái chậu thiếc, một người con trai đang ngồi “nhặt rác bẩn thỉu ở bãi cát ven đường”, và có một buổi tối hàng rong, một món quà xa xỉ mà các chị em chưa bao giờ có. Có sẵn để mua bây giờ, đòn bẩy bạn không mua được là “kiêu” và cái bóng của bạn “sẽ đổ …”.

Tất cả những điều này góp phần tạo nên cuộc sống tăm tối, khốn khổ, buồn tẻ và nghèo khó của những khu vực nghèo. Đêm nào cũng vậy, An Helian tuy buồn ngủ nhưng anh vẫn cố thức, đợi chuyến tàu đêm đi qua. Nhìn đoàn tàu từ xa “ngọn lửa xanh, nát đất như bóng ma”, tiếng còi tàu kéo dài trong gió, đoàn tàu tiến lại gần, vượt qua “những toa tàu sáng rực”, rồi nó ”. đã đi vào Bóng tối ”… để lại lửa đỏ trên đường ray. “Tàu đi rồi, mấy chị em vẫn ngóng” ngọn đèn xanh nho nhỏ treo trên toa cuối … “Chờ tàu. Thôi, tiếc tàu qua. Bùm. Đèn sáng một lát rồi thôi. , “Từ nhà ga kia, bóng tối và bóng tối đã trở lại”. Những chuyến tàu đêm đã trở thành một điều quan trọng ở thị trấn nghèo này: “Nhiều người trong bóng tối muốn mang lại ánh sáng cho cuộc sống nghèo khổ thường ngày của họ”.

Hình ảnh cuộc sống đường phố cằn cỗi sau khi tàu đi qua, dần trở nên yên tĩnh và rộng lớn vào đêm khuya. Chỉ có đêm khuya mới “trống ấm, chó cắn”. Em gái tôi đang chuẩn bị một cái gì đó, và chú tôi đã ngủ quên trên chiếu. Dần dần chìm vào giấc ngủ êm đềm “vắng lặng và đầy bóng tối”, như một đêm tĩnh mịch nơi phố huyện nghèo. Nó gợi lên cảm giác thuộc về quá khứ, đồng thời thiết lập một tương lai nào đó… thế giới quan của một cặp vợ chồng trẻ ở một thị trấn nông thôn, hình ảnh một đoàn tàu và tiếng còi của nó. Hai trong một. Thói quen của cảm xúc và mong muốn. Đọc “Hai đứa trẻ”, ta thấy chộn rộn vô hạn tình quê hương nhẹ nhàng mà sâu lắng.

Ví dụ 3

Phân tích hình ảnh ban đêm của hai học sinh lớp 11

Trong văn học, thơ ca, phong cách riêng của mỗi nhà văn, nhà thơ chính là điểm thu hút người đọc và tạo nên thành công cho riêng mình, nhà văn Linta là một trong những ví dụ như vậy. Một tác phẩm tiêu biểu tiêu biểu cho phong cách hành văn của Tucklin, tác phẩm góp phần không nhỏ vào thành công của nhà văn là “Hai đứa trẻ”, ngoài hai nhân vật chính, độc giả còn rất ấn tượng về hai nhân vật chính. Ở một quận lỵ vào ban đêm, tác giả đã đặt rất nhiều tâm huyết vào đó.

Được in trong cuốn “Ánh nắng trong vườn” xuất bản năm 1938, “Hai đứa trẻ” có thể nói là một trong những tác phẩm thành công nhất của nhà văn Carrie Lam. Không giống như nhiều nhà văn khác luôn tập trung vào một hoặc nhiều nhân vật chính trong tác phẩm của mình, trong “Hai đứa trẻ”, Tucklin không tập trung vào việc xây dựng cốt truyện cho nhân vật chính mà là khắc họa nhân vật chính. Cảnh là chính nên trong toàn bộ tác phẩm ta thấy rõ cảnh phố huyện nơi hai chị em sống trong những thời kỳ khác nhau. Và khi tia nắng cuối cùng trong ngày vụt tắt, cuộc sống của bà con cộng đồng không ngừng nghỉ. Nhưng cuộc sống về đêm không sôi động, náo nhiệt như chúng ta tưởng tượng, ngược lại có chút trầm buồn, nổi bật hơn là nhịp sống bình dị, tấp nập của người dân phố huyện.

Ngay từ dòng đầu tiên của câu chuyện, thach lam đã thể hiện kỹ năng quan sát ban đầu và ngòi bút tài tình của mình cho độc giả qua một bức tranh đơn giản nhưng đẹp đến ngỡ ngàng. Những gì chúng ta nhìn thấy hàng ngày, nhưng qua những trang sách tha thướt, bỗng dường như là khung cảnh của một câu chuyện cổ nào đó, kèm theo đó là tiếng “trống trận trong chòi của cộng đồng; từng tiếng một chiều Tây, đỏ như tiếng gầm rú lửa cháy, mây hồng như than sắp tàn; hàng tre làng trước mặt tôi đã nhuộm đen, cắt rõ bầu trời. “Chữ” chiều “được viết rất hàm ý, tạo cho người ta cảm giác Một cảm giác bóng tối lan nhanh hơn nhưng thấm sâu vào tâm hồn em bé và giọng hát “êm đềm như lời ru, văng vẳng tiếng ếch nhái ngoài đồng” dấy lên trong lòng cô gái “nỗi buồn man mác trước ngày tàn”. .

Khuya rồi, lâu lắm rồi tôi mới ở đó, “mọi người đã về, nhịp sống hối hả cũng không còn nữa”, và đó là “rác, vỏ bưởi, vỏ chợ, nhãn, lá dứa” lại. ‘và’ mùi hơi ẩm bốc lên ‘. Rõ ràng là chợ cộng đồng nhưng khung cảnh hoang tàn và quá thô sơ càng làm nổi bật thêm sự nghèo khó, lam lũ của người dân nơi đây. Đặc biệt là những đứa trẻ nghèo đi loanh quanh, tìm kiếm, mong bắt được những thứ giá trị còn sót lại sau phiên chợ ấy càng khiến người đọc quan tâm và xúc động hơn.

Để rồi sự nghèo nàn, đơn sơ của vùng đất này được thể hiện rõ nét nhất khi tác giả lần lượt miêu tả những hình ảnh về con người nơi đây. Đó là bức ảnh hai mẹ con gánh một điếu thuốc nhỏ và đứng trên chiếc chõng tre để xối nước dù chẳng kiếm được bao nhiêu. Chắc chắn sẽ có độc giả nghĩ rằng nếu không kiếm được lợi nhuận từ việc đó thì tại sao không bỏ đi và tìm một công việc khác, dù bán nước không kiếm được nhiều tiền nhưng ít nhất đó cũng là một nghề. Nhưng hai mẹ con có thể dựa vào anh ta để kiếm cơm ăn, áo mặc rồi bỏ anh ta đi, họ không biết phải làm gì trong một cộng đồng nghèo khó như vậy. Tiếp theo, chúng ta có thể thấy hình ảnh gia đình bác Xẩm ngồi trên chiếu, bát trắng để trước mặt, hay phở bác Siêu là một thứ xa xỉ đối với chị Liên. Khó thế nào mà một tô phở mà chúng ta tưởng chừng rất đỗi bình thường lại có thể trở nên xa xỉ như vậy?

Không chỉ dừng lại ở đó, chúng ta còn bắt gặp hình ảnh một bà cụ có phần điên rồ vẫn đang mua rượu trong cửa hàng, bà cụ vẫn tươi cười bước vào đêm tối. Phong cách đồng quê nhỏ. Có lẽ, chính vì những vất vả, nhọc nhằn của cuộc sống mà một bà cụ đáng tuổi con mình mới rơi vào hoàn cảnh đáng thương như vậy. Những nhân vật này chỉ đại diện cho một phần nhỏ của cuộc sống bất hạnh trong thị trấn, cuộc sống tăm tối của họ, giống như màn đêm ở đó.

Thông qua tài năng và tình yêu thương con người của mình, thach lam đã thành công trong việc miêu tả khung cảnh tĩnh lặng, thơ mộng về đêm nơi phố huyện nhưng lại làm nền cho những mảnh đời bất hạnh của con người. Người ở đây vì thế đã để lại trong lòng người đọc bao nỗi niềm bồi hồi, xúc động.

Trên đây là top 3 bài văn mẫu phân tích hình ảnh thành phố về đêm hay nhất của hai em mà bạn đọc tài liệu biên soạn . Tôi hy vọng đây sẽ là nguồn tài liệu hữu ích hỗ trợ bạn trong quá trình viết bài. Chúc các bạn học tốt văn mẫu 11

Related Articles

Back to top button