Một. Giới thiệu:
– Cạnh tranh và phục tùng là hai đặc điểm của con người. Đây là mặt tốt và mặt xấu.
– Vậy chiến đấu và đầu hàng có ý nghĩa như thế nào trong cuộc sống của chúng ta?
b. Nội dung:
Giải thích: (đặt câu hỏi: cái gì?)
– Chữ vô nghĩa là gì? => Có khát vọng bản thân mạnh mẽ.
– Lợi ích là gì? => Sẵn sàng để lại mọi việc cho người khác với thái độ hòa nhã.
Cho biểu thức sau: (đặt câu hỏi: tại sao? tại sao?)
-Tại sao chúng ta phải nhượng bộ trong cuộc sống?
+ Đây là một trong những phẩm chất tốt đẹp của con người.
+ Cuộc sống sẽ dễ dàng hơn và mối quan hệ giữa mọi người sẽ trở nên căng thẳng.
-Sự tin cậy: Câu chuyện “Dê đen và Dê trắng” đánh nhau qua cầu vì cả hai không chịu thua và cuối cùng cả hai đều rơi xuống sông.
Cạnh tranh có mang lại lợi ích gì cho nhân loại không?
– Mối quan hệ và tình cảm giữa người với người bị suy giảm.
– Cho thấy anh ấy là người ích kỷ, không nghĩ đến những người xung quanh.
Thảo luận, mở rộng câu hỏi: Không phục tùng mãi mãi có trở thành hèn nhát không?
– Đây là một cách thông minh để giao tiếp với mọi người.
– Giúp chúng ta thành công trong cuộc sống dễ dàng hơn.
-Trong một gia đình, anh chị em trên dưới sống hòa thuận, biết nhường nhịn nhau thì gia đình mới hạnh phúc. Ngoài xã hội, nếu ai cũng nhớ câu “nhẫn nhục một câu, chín việc lành” thì xã hội sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều.
c. Kết luận:
– Chiến đấu và thần phục là hai phẩm chất đạo đức của con người.
– Để khắc cốt ghi tâm: nhượng bộ.
– Tránh xa điều ác: cãi vã.
Trong cuộc sống luôn tồn tại những mâu thuẫn và đối lập. Đôi khi chúng ảnh hưởng tiêu cực đến nhau, đôi khi chúng bổ sung cho nhau. Chẳng hạn như “sự cạnh tranh” và “sức chịu đựng” của mọi người.
Cạnh tranh là cuộc đấu tranh để giành được một đồ vật hoặc sự vật, thể chất, tinh thần, cảm xúc, từ một người nào đó thông qua lý trí hoặc hành động. Nó xuất phát từ một khao khát mãnh liệt về một điều gì đó trong bản thân mỗi người. Nhượng bộ, ngược lại là tự mình làm khổ mình, không tranh cãi với ai, nhường cái gì cho người khác một cách nhẹ nhàng. Đây là một thái độ sống được đánh giá cao.
Cạnh tranh và phục tùng, mặc dù là hai biểu hiện khác nhau về phẩm chất, nhưng chúng có một điểm chung, đó là thông qua hành động, biểu hiện bên ngoài, từ cách mọi người giao tiếp, từ gia đình đến cộng đồng. Ví dụ, một số trẻ em tranh giành đồ ngọt, bánh ngọt hoặc đồ chơi với anh chị em ngay từ khi còn nhỏ. Những động tác đó tuy không phải là vấn đề gì to tát nhưng lại là mầm mống hình thành những thói quen xấu sau này, nếu không được rèn luyện các động tác đúng cách thì khi lớn lên đứa trẻ rất dễ trở thành một người ích kỷ, ai cũng quan tâm đến lợi ích của bản thân mà cướp đồ. Đó không phải của họ. Ngược lại, nếu ngay từ nhỏ một đứa trẻ được dạy phải phục tùng người khác và chia sẻ những gì mình có với những người xung quanh, thì chắc chắn lớn lên nó sẽ trở thành một người biết yêu thương. Giúp đỡ những người xung quanh bạn.
Tranh giành và lợi nhuận là hai khía cạnh, hai khái niệm trái ngược nhau. Cạnh tranh khiến con người trở nên ích kỷ và làm xấu đi nhiều mối quan hệ trong xã hội. Sự nhường nhịn, ngược lại, là sự chia sẻ cảm thông làm nảy nở và hoàn thiện tính cách. Từ xưa, ông cha ta thường dạy “một điều chín chắn” nên bớt tranh giành, nhường nhịn nhau sẽ mang lại hạnh phúc cho người khác và nhiều điều tốt đẹp cho bản thân. Đây là phẩm chất cần thiết cho những người mới trong xã hội ngày nay, những người không chỉ sẵn sàng chấp nhận mà còn sẵn sàng cho đi
Tuy nhiên, chúng ta cũng cần nhìn nhận hai vấn đề “cạnh tranh” và “nhẫn nhịn” trên nhiều phương diện. Trong khi chiến đấu là không mong muốn, chúng tôi vẫn có thể cạnh tranh nếu điều đó tốt cho mọi người và tốt cho đất nước. Ví như tổ tiên ta đã anh dũng tiến lên giành lại độc lập dân tộc, dù phải hy sinh tính mạng, hạnh phúc của bản thân để có một nước Việt Nam độc lập như ngày nay. Hay như những người phụ nữ hiện đại dám đứng lên đòi quyền bình đẳng cho phụ nữ. Tất cả những hành động này, trong khi cạnh tranh, đều hợp lý, có lợi cho tất cả mọi người và cần được khuyến khích. Mặc dù đầu hàng là điều cần thiết của cuộc sống, nhưng không phải lúc nào chúng ta cũng nhận lấy mất mát của mình. Cũng giống như trong công việc, nếu chúng ta có đủ khả năng để hoàn thành công việc, tuy nhiên, nhượng bộ người khác sẽ lãng phí rất nhiều sức lực và tiền bạc mà không có kết quả.
Mọi người nên hướng dẫn bản thân để sống một cuộc sống tốt đẹp. Chúng ta cần biết nhường thức ăn cho người khác. Ngoài ra, chúng ta phải học cách buông xuôi, học cách chia sẻ và học cách yêu thương. Giáo dục bản thân thôi chưa đủ mà chúng ta phải có ý thức giáo dục người khác, nhất là những người nhỏ tuổi hơn mình. Trong quan hệ bạn bè, khi gặp khó khăn cần giúp đỡ, hỗ trợ nhau, đừng vì lợi ích cá nhân mà tranh giành, vô bổ, hủy hoại tình bạn vốn đã cao quý, đẹp đẽ. Trong một gia đình, anh em nên sống hòa thuận, đừng vì những chuyện vụn vặt.
Tóm lại, chúng ta nên hướng mình vào một lối sống cao quý, không phải vì bản thân hay người khác. Cách sống khiêm tốn là cách sống cao quý đòi hỏi chúng ta phải học hỏi và phát triển.
Trong cuộc sống xã hội hỗn loạn ngày nay, tính cách của con người cũng có những thay đổi rất rõ ràng. Trong số rất nhiều đặc điểm của con người, cạnh tranh và phục tùng dường như là hai tính cách có liên quan chặt chẽ với nhau. Nếu sự nhượng bộ là biểu hiện của lòng vị tha và bao dung thì cãi vã là biểu hiện của sự ghen tuông.
Vậy, chiến đấu và đầu hàng biểu hiện như thế nào trong cuộc sống của chúng ta? Chúng có tác động tích cực hay tiêu cực gì đối với xã hội?
Trước tiên, chúng ta cần hiểu cạnh tranh là gì? Bất chấp mọi thứ, thật khó để đấu tranh cho một thứ gì đó ở bên cạnh bạn. Thu hoạch nghĩa là gì? Chính chúng ta là người chấp nhận mất mát, nhận phần thiệt về mình và để người khác tận hưởng nhiều hơn trong mối quan hệ của nhau. Theo cách chúng ta vừa định nghĩa, hai khái niệm này một mặt thể hiện mặt tốt và mặt khác là xấu.
Vậy thì tại sao chúng ta lại nhượng bộ nhau trong cuộc sống của mình? Vì đây là một trong những phẩm chất tốt đẹp của con người. Cuộc sống của chúng ta sẽ dễ dàng hơn, và các mối quan hệ và tình cảm giữa mọi người sẽ bền chặt hơn. Trong kho tàng truyện ngụ ngôn dân gian, tôi tin rằng ai cũng đã từng đọc qua truyện “Dê trắng và Dê đen”. Khi hai con dê tranh nhau đi qua cầu, cả hai đều ngã xuống sông vì không chịu thua con kia. Nội dung câu chuyện trên cũng phần nào chứng minh rằng, nếu không biết nhường nhịn trong cuộc sống, chúng ta sẽ phải gánh lấy những hậu quả nặng nề.
Trong cuộc sống hàng ngày, tôi thấy tình huống trong siêu thị có một hàng dài xếp hàng dài để thanh toán những món đồ tôi vừa mua, bỗng có người chen ngang chạy ra trước thanh toán, mọi người đứng chờ rất lâu. Cãi nhau, đánh rất đau. Trong trường hợp này, chúng tôi thấy người chen ngang hành động như một người không có ý thức xếp hàng, đồng thời cũng là một người rất thô lỗ. Nếu cả hai bên nhường nhau một giờ và xếp hàng một cách bài bản thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Vậy cạnh tranh có lợi gì cho mọi người, nhưng tại sao nhiều người lại thích cạnh tranh với nhau? Đầu tiên, chúng ta cần xác định rằng cạnh tranh là một phẩm chất xấu của con người. Nó làm xấu đi mối quan hệ giữa mọi người và mất đi cảm giác thân mật. Đồng thời cũng cho thấy anh là người ích kỷ, không biết suy nghĩ và quan tâm đến những người xung quanh. Giống như nhân vật trong câu chuyện trên, người thích bị ngắt lời một cách thô lỗ, giống như khách hàng trong siêu thị, rõ ràng là đánh nhau chẳng mang lại lợi ích gì nhiều.
Nhưng trong một xã hội đầy rẫy những bộn bề và hỗn loạn, bạn có phải mãi nhượng bộ và trở nên hèn nhát? Xin đừng. Vì khi chúng ta nhượng bộ thể hiện cách đối nhân xử thế thông minh. Nó giúp chúng ta đạt được kết quả dễ dàng trong cuộc sống của mình. Ví như trong gia đình chúng ta, nếu anh chị em trên dưới hòa thuận, biết nhường nhịn nhau thì sẽ hình thành một gia đình lớn hạnh phúc, êm ấm, làm ấm lòng cha mẹ. Xã hội ta, xã hội ta sẽ tươi đẹp biết bao nếu ai cũng biết quan niệm “một câu nhịn, chín điều lành”. Nhưng nếu ai cũng chỉ nghĩ đến bản thân, ích kỷ, không màng đến người khác thì chắc chắn những người này sẽ gặp khó khăn, thất bại trong cuộc sống sau này. Tóm lại, chiến đấu và đầu hàng luôn hiện hữu trong cuộc sống của mỗi chúng ta. Vì vậy, chúng ta cần mở rộng trái tim mình và luôn sống bao dung làm chuẩn mực trong cuộc sống của mình. Có như vậy mới khắc phục được thói xấu tranh giành nhau.