Tinh thần vô úy và sức mạnh tâm thức – Báo Đại biểu Nhân dân

Nếu nghiên cứu kỹ lịch sử Phật giáo Việt Nam từ khi du nhập vào giáo lý Phật giáo, có thể thấy Phật giáo đã có nhiều đóng góp đáng kể cho dân tộc. về mặt tư tưởng, tiếng nói của Phật giáo là siêu triết học, siêu tư tưởng. về mặt tâm lý, trí tuệ, tiếng nói của Phật giáo là “vô úy” (không sợ hãi), không sợ khó khăn, sống, chết, không sợ mọi điều ác trong cuộc sống. Còn trái tim (tình người), tiếng nói của đạo Phật là tiếng nói của tình người bao la làm đẹp cho sông núi, đất đai, sông nước và xã hội; tròn trịa như câu ca dao Việt Nam đã nói: “Có duyên thì quả cũng tròn”; tiếp nối và phát triển tính nhân văn chân chính của truyền thống văn hóa Việt Nam.

Trong bài viết ngắn gọn này, chúng tôi chỉ đề cập đến đức tính “không sợ hãi” thể hiện qua việc ung dung sáng tạo sinh tử (sống chết là lẽ thường) của vị trung tá trí thức (thơ văn, tập II, nhà xuất bản khoa học xã hội). house, hanoi, 1988, pp.282 – 283; bản dịch của Huệ chi).

“Tâm trí được sinh ra là sự sống và cái chết, và tâm trí bị tiêu diệt là sự sống và cái chết. sinh tử vốn dĩ không có tự tánh, huyễn thân này cũng phải tiêu diệt. tất cả đồi bại và bồ tát đều ẩn hiện, địa ngục và thiên đường cũng tự khô cạn. vạc dầu, lò lửa đột ngột nguội lạnh, rừng kiếm, núi dao lập tức sụp đổ. Thanh đi thiền, tôi không cảm thấy. bồ tát nói pháp, tôi nói thật. được sinh ra từ cái không thực (hy vọng) được sinh ra, chết vì hoài nghi và chết. bốn yếu tố (thân thể) trống rỗng có thể phát sinh từ hư không. đừng như con hươu khát chạy vào giữa ảo ảnh. chạy đông, chạy tây không ngừng. pháp thân không đi cũng không trở lại, chân tánh không trái cũng không phải. khi bạn về đến nhà, hãy ngừng hỏi đường. sau khi nhìn thấy mặt trăng, tại sao bạn vẫn còn loay hoay tìm kiếm ngón tay của bạn? kẻ ngu thì sợ sống chết, kẻ khôn có tầm nhìn chung, coi sống chết là lẽ thường. kẻ ngu thì thiên hạ, sợ sống chết, người khôn có cái nhìn thấu tình đạt lý, coi sống chết là lẽ thường. “

tư tưởng của bài thơ thật rõ ràng: với trí tuệ chân chính của đạo Phật, nhìn sinh tử, khổ đau nhẹ tựa lông hồng, từ đó phát sinh tâm “vô úy”. tâm trí “không sợ hãi” làm bùng nổ năng lượng tâm lý tạo nên sức mạnh phi thường của tâm trí. Lý và Trần đã khơi dậy tâm lý này, dẫn đến kết quả của câu chuyện: Thang Tống, bình Chiêm, ba lần tiêu diệt quân Mông Cổ. có lẽ sức mạnh đó đã đi vào tiềm năng của dân tộc và được sống lại trong biết bao dịp quân dân ta chống giặc ngoại xâm. rằng trí tuệ và đức tính “không sợ hãi” cần được lịch sử soi sáng và nuôi dưỡng.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *