Chè nếp – Báo Người lao động

Gạo nếp của mẹ là loại tinh khiết nhất. Nhớt nhão, không dặm đậu. Tôi nhớ bố tôi đã hỏi, tại sao mẹ tôi không thêm đậu đen và trắng? Mẹ nói đậu sẽ làm loãng độ ngon của xôi. Để nấu chè ngon phải chọn loại nếp dẻo, nếp mới, hạt mẩy, mẩy.

Không khó để làm món trà này. Gạo nếp vo sạch, ngâm khoảng ba tiếng rồi cho vào nồi hấp sau khi gạo nếp chín mềm. Sau đó cho hỗn hợp đường và nước vào đun sôi rồi cho gạo nếp vào. Đun sôi, khuấy đều tay cho đến khi đường quyện vào xôi. Khi nó đặc lại, một nồi chè đã được hoàn thành. Nhớ đừng đảo nhiều trong khi nấu, gạo nếp sẽ bị nát. Để món chè ngon, bạn nhớ giã nhỏ gừng rồi cho vào. Mấu chốt của loại trà này là tạo đủ độ dẻo. Không đặc cũng không lỏng. Nếu nó quá khô hoặc quá dính, nó sẽ mất hương vị.

Đối với mẹ, không có món chè nào ngon hơn món xôi. Vị ngọt của đường, mềm dẻo của nếp và mùi thơm của gừng tạo nên một hương vị bình dị khó cưỡng lại được. Có lần, không kìm được cảm giác thèm ngọt, tôi đã cho mẹ nếm thử. Ồ, nó không mềm và ngọt như tôi nghĩ. Ngọt, dẻo, thơm nhưng đủ vị.

Thật là nghiện. Tôi lén lấy mấy chén chè cất vào tủ giấu, hy vọng gạo nếp nguội sẽ biến thành cao lương mỹ vị. Trước khi mở cổng vào chuồng bò, tôi rón rén ăn chén, uống hơi rồi vui vẻ khiêng bò qua sông. Tôi thức dậy vào sáng sớm và uống một tách trà sau mùa hè. Những món ăn vụng về thực sự rất ngon.

Trong các chị em, chị hai cũng mê xôi như mẹ nên đếm từng chén, thì có tin có con chuột đòi ăn xôi, nó ăn được .. bốn. cốc tại một thời điểm. Tôi sững sờ, như không nghe thấy gì, như thể tôi là người ghét xôi nhất trên đời.

Lần này, anh chị em hẹn nhau về quê ra mắt bố mẹ đẻ vào ngày 5/5. Trước khi bắt đầu, hai chị em đã họp nhanh về thực đơn cho ngày sum họp. Chị hai biết ý mẹ nên nấu cơm, nhưng phải có gạo nếp. Đối với mẹ, chỉ có một chén chè nếp cẩm là hoàn hảo.

Hai chị em hồi tưởng về thời thơ ấu của họ khi bận rộn nấu nướng. Trong câu chuyện ấy, không thể thiếu những tách trà bị trộm vào ngày rằm, mồng năm tháng năm. Kể và sau đó phán xét. Tôi cũng như trước đây, chọn sự im lặng. Mẹ nằm trên võng xem TV, nghe kể chuyện và cười với tôi. Tôi hiểu rằng dù có nghịch ngợm đến đâu cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của mẹ nên tôi tươi cười thú nhận.

Năm nào cũng mong có mẹ vào mùng 5, cả nhà được ăn xôi

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *