Khu Di tích Cổ Loa – Văn hóa du lịch – Liên hiệp các tổ chức hữu nghị Hà Nội

Lâu đài này gắn liền với những truyền thuyết thú vị của người Việt, câu chuyện xây thành của vua An Dương, nỏ vàng bắn hạ hàng trăm kẻ thù, mối tình bi thương và cảm động của Meizhou-Zhongcui … Từ bao đời nay, lâu đài này đã được Dấu vết của những lâu đài cổ và những truyền thuyết đã đi vào tiềm thức người Việt. Trong phạm vi bài viết này, chỉ xin trình bày những nét khái quát nhất về các địa điểm có giá trị đặc biệt của Thủ đô Thiên niên kỷ.

1. Vị trí cổ sừng

Trong thời kỳ Yulu, co loa nằm ở mũi châu thổ của châu thổ sông Hồng và là một địa điểm quan trọng cho giao thông đường thủy và đường bộ. Từ đây có thể kiểm soát đồng bằng và cao nguyên. Cổ Ổ là một vùng đồi núi cao ở tả ngạn sông Hoàng Hà. Sau nhiều thế kỷ được phù sa bồi đắp, con sông ngày nay chỉ còn là một con suối nhỏ, nhưng trong quá khứ, sông Hoàng Hà là một phụ lưu chính quan trọng của sông Hồng, nối sông Hồng với sông Cầu, con sông lớn nhất Việt Nam thuộc hệ thống sông Taiping. . Vì vậy, về giao thông thủy bộ, Koloa ở vị trí vô cùng đắc địa ở bất kỳ nơi nào của đồng bằng Bắc Bộ thời bấy giờ. Đây là vị trí kết nối mạng lưới đường thủy sông Hồng và mạng lưới đường thủy sông Taiping. Hai mạng lưới đường thủy này chi phối toàn bộ hệ thống đường thủy ở miền Bắc Việt Nam. Qua sông Hoàng Hà, thuyền có thể đi các hướng, ngược sông Hồng có thể đi sâu vào miền bắc hoặc tây bắc, xuôi dòng sông Hồng thuyền có thể ra khơi, nếu muốn đi về hướng đông bắc, Sông Cầu được dùng để bắc qua hệ thống sông Taiping đến sông Thương và sông Lục Nam.

Cơ sở sản xuất bánh mì nằm trên địa phận của 3 xã phường văn, đức tự và việt hưng thuộc huyện Đông An, thành phố Hà Nội.

2. Mọi người đến với loa cổ thông qua các di tích khảo cổ học

Những người đầu tiên bị thu hút bởi cảnh quan cổ xưa đến khám phá và sở hữu địa điểm này là những cư dân để lại dấu vết của họ tại địa điểm Tongfeng. Vậy những người đầu tiên có mặt tại quán cơm lam – đồng vông, họ đến từ đâu? Nghiên cứu khảo cổ học tại Đồng Vông cho rằng đây là “một nhóm di chỉ thuộc thời Phùng Nguyên (4000-3500 TCN), hay Hậu Phùng Nguyên. Giáo sư Trần Quốc Phương cho biết: “Toàn bộ các di chỉ, chủ yếu là các địa danh thuộc thời kỳ đồ đồng muộn, đã được tìm thấy trên bờ của năm huyện Khê và các nhánh hạ lưu của nó, vùng cổ loa. Đó là Tongwang, Xuanqiao, và xa hơn một chút. Dưới chân núi Thiên Sơn và khu vực đồi võ, ngay ngoại ô thị xã Bắc Ninh, trên sườn đồi bên sông thuộc thôn Quán Hà sau này.

Khám phá đầu tiên ở khu vực co ổ bắt đầu vào nửa đầu thế kỷ thứ 2 trước Công nguyên, và người dân hang Động cổ xưa đã tích cực tham gia vào việc mở ra thời đại của các vị vua đầu tiên đồng thời mở rộng sự phát triển của văn hóa khảo cổ ở Fengyuan. Điều đó cũng có nghĩa là với sự xuất hiện của những cư dân đầu tiên của Tongwang, bánh mì nướng đã bắt đầu lịch sử của nó, và ý nghĩa của một khu vực sớm được khai phá, bắt đầu từ thời đại của các vị vua quyền lực. ..

Bên cạnh những cư dân của đồng vông là hai nhóm cư dân đến sống trong đồng bánh mì. Người xưa để lại dấu tích ở Xuân Kiều và Thiên Hải. Sự phát triển không ngừng này đã chính thức đạt đến giai đoạn quan trọng nhất: giai đoạn văn hóa gò – đồi phía đông trên đất đồng bánh. Hai di chỉ khảo cổ đại diện cho thời kỳ này đã được tìm thấy ở đây là dinh trang (đình) và đường may. ‘Sự kết hợp văn hóa’ của co loa có thể nhìn thấy rõ ràng trong quá trình phát triển cuối cùng của trang dinh cung. Ý nghĩa: Vào thời điểm đó, họ đã chứng kiến ​​hoặc tham gia vào quá trình chuyển đổi của chiếc kèn cổ từ thời kỳ tiền cổ đại sang thời kỳ cổ đại thực sự – kèn Guloa vào thời vua Anyang.

3. Cấu tạo cổ sừng

co loa được hình thành trong thời kỳ duong vuong – thuc phan. Thời kỳ đó được mở đầu bằng việc xây dựng các lâu đài trong các nhà hùng biện cổ đại. An duong vuong đặt lâu đài trong co loa, biến khu vực tiền sử thành thủ đô của đất nước au lac.

Về mặt bằng chứng, các nghiên cứu khảo cổ về lâu đài cổ cho thấy tàn tích lâu đài còn lại có hình dạng như sau:

a) Tường:

Địa điểm thành phố hiện tại có ba vòng tường ngoài, tường giữa và tường trong.

– Tường ngoài là tường kín và theo gò tự nhiên nên không có hình thù rõ ràng. Không phải tất cả các bức tường đều được xây dựng, nhưng nhiều bức tường là những gò đất tự nhiên.

– Tường thành ở giữa là một vòng khép kín, không có hình dạng xác định, cũng do sự liên kết của các gò tự nhiên và ven hồ, ven hồ. Theo ông tran quoc vuong, chiều dài của lâu đài khoảng 6.500m, còn theo r.despierres và cl.madrolle, chiều dài của lâu đài là 6.150m. Chiều cao từ 6-12m, chiều rộng tường trung bình là 10m, chiều rộng tim là 20m.

Độc đáo ở chỗ các bức tường bên ngoài và giữa được bao phủ đều ở phía nam, tạo khoảng trống cho lối vào. Các bức tường thành bên ngoài và giữa được kết nối để tạo thành các lối vào và lối ra, và hiện tượng xây tường ở vị trí mặt đất tự nhiên cho phép hai bức tường thành ngoài và giữa có bằng chứng về một thời đại chung, đồng thời có hình dáng ban đầu của các công trình quân sự.

– Thành nội có hình dáng khác với hai bức tường trên là hình chữ nhật nghiêm, chu vi khoảng 1650m, thành rộng khoảng 10m, rộng 20m, cao khoảng 5m.

p>

b) Hào ngoài:

Ba bức tường của thành phố có hào.

Thành phố bên ngoài, phía tây nam, bên sông Hoàng gia, gần với bức tường thành phố. Ở phía tây nam, Đồi Flagstaff; ở phía đông, bắt đầu từ Baka, người xưa đã đào khắp các bức tường bên ngoài của thành phố. Bằng cách này, nước sông Hoàng Hà có thể chảy qua thành phố.

Con hào ở giữa cũng được kết nối với con hào bên ngoài của Đồi Flagstaff và đầm phá.

Con hào bên trong được đào xung quanh bức tường. Nó là một con hào kín được nối với sông Hoàng Hà bởi một trong năm con lạch ở bức tường giữa.

Một bức tượng bị chặt đầu của Công chúa Mỹ được đặt bên trong ngôi đền.

c) Cửa:

Nội thành được xây dựng theo bốn hướng chính nam, bắc, đông, tây, nhưng chỉ có một cửa được mở ở giữa tường thành phía nam.

Có bốn cổng ở thành giữa: cổng nam, cổng bắc, cổng tây bắc và cổng tây nam.

4. Tàn tích của Goloa

Khu vực Guloja tồn tại cho đến ngày nay không chỉ là một mảnh tàn tích nhỏ, mà là một quần thể tàn tích hoàn chỉnh, cụ thể là:

– Đền thờ Tổ nghiệp: được xây dựng vào năm 1687 thời Lê Hy Tông, được tu sửa vào năm 1689, thường được gọi là đền Thương, và cung điện của hoàng gia đứng trên một ngọn đồi cổ. Cổng chùa có hai con rồng đá uốn lượn, râu quai nón, điêu khắc từ thời hoa lê. Nhà bia có 3 tấm bia đá khắc năm 1606. Bên trong ngôi đền có một đôi ngựa hồng được làm năm 1716 và một bức tượng đồng của vua Chuk được đúc vào năm 1897, nặng 255 kg.

– Yujing: Phía trước ngôi đền là một hồ nước hình bán nguyệt có bờ kè ở giữa tạo thành Yujing. Truyền thuyết kể rằng sau khi bị phản bội và tự sát, ngọc trai đã được rửa bằng nước trong giếng này, và ngọc trai có màu sáng chói, do đó có tên như vậy.

– am ba chua: Ngay sau cây đa nghìn năm tuổi trong sân rộng, rễ cây đa chẻ ra tạo thành cổng tò vò tự nhiên, mở lối vào am. Tượng Công chúa Hoa Kỳ bằng đá hình người không đầu tự nhiên. Tương truyền: Sau khi Mỹ hóa thành tảng đá lớn trôi dạt vào bãi Bản Đường, phía đông thành Cổ Loa, người dân trong thành đã dùng cáng nâng võng dưới gốc cây đa, võng bị gãy, đá rơi xuống, vì vậy họ đã chế tạo ra cái võng. Thờ tại chỗ.

– Dinh ngu di quy: được xây dựng trên nền của hoàng cung cũ, do triều Nguyễn xây dựng năm 1907. Thân thể kiên cố, bề thế, mái đao cong vút, cột đình, vài câu đối hoành phi câu đối, một đạo cần đấu pháp:

Việc hack bất thường trở thành một thói quen

<3

có nghĩa là:

Kẻ thù đến lâu đài và giết tất cả họ

Cung điện không có nỏ vẫn linh thiêng

Hội chợ chùa cô liêu được tổ chức vào đầu xuân hàng năm có câu “chết không có con, sống không bỏ ngày mùng 6 tháng Giêng”.

5. Bản chất, ý nghĩa và giá trị của lâu đài

– loa lâu đài cổ, trước hết là lâu đài và lâu đài quân sự, một thành phố.

Thành phố cố đô của Vua Anyang, thủ đô của Vương quốc Aole, là nơi đặt trụ sở của các cơ quan triều chính của Vương quốc Aole, và là một thành phố mang dáng dấp của thủ đô của “Thành phố Ba”. Trong thời đại phong kiến, người ta cũng quy định rằng vua và hoàng tộc sống ở nội thành, công chức và quan quân sống ở Trung Thành, và những người dân thường sống ở ngoại thành. Sau đó, tòa cung điện cũng phải cao lên, không phải bằng vẻ lộng lẫy vàng son xa hoa của những tòa lâu đài sau này, mà là với đủ chi tiết vật chất: “Sàn nhà lát gạch, mái nhà lợp ngói. Ngói ngói móng tay cũng nung”. Được đúc từ đất sét với hoa văn trang trí đầu đinh, trên mép mái có hàng ngói ống có hoa văn trang trí hình mây… ”.

Xung quanh thành lập căn cứ quân sự, một tòa thành với tư cách là kinh đô quốc gia, hay nói đúng hơn: một tòa thành sánh đôi với một tòa thành quân sự – một sự thật hiển hách ở Việt Nam. Cổ loa nguyệt an đường.

Thành phố cổ của vua Anyang cũng là một đặc điểm của Guloa trong thời kỳ thực này, và nó chỉ được xác định dựa trên các dữ liệu ngày càng rõ ràng và có thể nhìn thấy được ở Guloa. Đây là dấu tích của hai lĩnh vực sản xuất thủ công: luyện kim – đúc đồng, không chỉ với quy mô lớn, mà còn chuyên sản xuất các chế phẩm, được tìm thấy và chứng thực vào thời kỳ này. Từ co loa, người ta cũng tìm ra các phương thức vận chuyển, giao thương với các đầu mối, tập trung vào đường thủy, tập trung vào đập ca – vườn thuyền, ao cá … và chợ co loa ở Tân An. duong vuong cũng đã được xác định, đó là chợ sa, ngày nay còn phồn vinh …

– Về mặt quân sự, Pháo đài Roa thể hiện sự sáng tạo độc đáo của người Việt cổ trong việc bảo vệ tổ quốc, chống giặc ngoại xâm. Co loa, với những bức tường thành kiên cố, hào sâu và gò đất, là một căn cứ phòng thủ kiên cố để bảo vệ nhà vua, triều đình và thủ đô. Đồng thời là căn cứ cho sự kết hợp nhịp nhàng của bộ binh biển. Nhờ ba đường hào thông nhau dễ dàng, thủy thủ có thể cơ động trên bộ và dưới nước phối hợp với bộ binh khi chiến đấu.

Năm 1962, Lâu đài Loya được xếp vào danh sách di tích lịch sử và văn hóa quốc gia.

– Trong xã hội, với sự phân chia từng nơi ở cho vua chúa, quan lại, binh lính, lâu đài là minh chứng cho sự phân chia của xã hội thời bấy giờ. Trong thời kỳ này, vua và quan chức không chỉ bị cắt đứt với dân chúng, mà còn phải được canh giữ chặt chẽ, gần như bị cắt đứt hoàn toàn với cuộc sống bình thường. Trong xã hội có các giai cấp, sự phân hóa giàu nghèo rõ ràng hơn so với thời vua chúa.

– Về mặt văn hóa, là lâu đài cổ nhất vẫn còn để lại dấu vết, thành cổ là di sản văn hóa, minh chứng cho sức sáng tạo, trình độ công nghệ và văn hóa của con người. Tiếng Việt cổ. Hàng năm vào ngày 6 tháng Giêng âm lịch, cư dân Koroa tổ chức một buổi lễ lớn để tưởng nhớ người xưa đã có công lớn trong việc xây dựng lâu đài và xây dựng các di tích cổ.

Hiền lành – nguyen tuyet anh

Từ những nét trên về vị trí và ý nghĩa của lâu đài, đây là một lâu đài ra đời vào thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên, do thành phần an dân lập. Việc hội nhập vào thủ đô Hà Nội hiện nay không chỉ bổ sung thêm hàng nghìn năm tuổi cho đô thị Hà Nội mà còn bổ sung vị thế, vai trò là trung tâm, đầu não và sự phồn vinh của Thủ đô. Những đặc điểm tiêu biểu cho thời kỳ vàng son của các lâu đài cổ: lâu đài, phủ quân, thành cổ, và một quá trình đấu tranh rất lâu dài để bảo tồn giá trị – giữ vững bản sắc – bản lĩnh nâng cao giá trị của ổ bánh mì cổ và Thăng Long – Hà Nội đã một ngàn năm lịch sử.

Cúp máy

Related Articles

Back to top button